Come on, baby 💦
Đã bao lâu rồi chưa được như thế này, ôm ấp nàng, cảm thụ chân thật nhiệt độ trên cơ thể nàng?
Diệp Lam cho rằng mình không hề ỷ lại và lưu luyến, thế nhưng vào khoảnh khắc vừa bị tiến vào, khi thân thể của nàng như ánh mặt trời bao trùm lấy mình, Diệp Lam thừa nhận có lẽ nàng khát khao nụ hôn và vòng tay của Thẩm Doãn hơn là nàng nghĩ. Mỗi tấc da thịt bị nàng chạm vào và cả tiểu huyệt bị nàng lấp đầy đều đang phát rồ vì sung sướng đê mê.
Như là nắng hạn gặp mưa rào, từng tấc đất khô cằn đều đang hò reo nhảy nhót vì ông trời giáng xuống mưa xuân.
Mà tiểu huyệt trống trải quá lâu cũng không chút nào rụt rè, giống như người ái mộ điên cuồng quấn quýt, dán vào thật chặt, tiếp xúc thân mật với côn thịt. Hành lang co rút lại bị kéo căng rất dài, mỗi nếp nhăn đều bị côn thịt nóng hổi cán bằng mềm nhẵn, sau đó tham lam co rút lại nhúc nhích, hiện ra khoái cảm nhỏ bé.
So với cực hạn hưởng thụ mà trước đây Thẩm Doãn mang đến cho nàng, những xúc cảm này thậm chí không tính là món khai vị trước bữa ăn. Lòng bàn tay ám muội vuốt nhẹ eo và mông Thẩm Doãn, ra hiệu cho oắt con này đã đi vào thì mau nhúc nhích, đâm nàng, yêu nàng đi. Nhưng lại không có gì đáp lại, giữa lúc Diệp Lam hơi nghi hoặc muốn hỏi nàng làm sao vậy, trong gáy đột nhiên phát ra một tiếng khóc nấc nhẹ nhàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dien-vien-av-den-anh-hau-binh-hoa/3445271/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.