Tự an ủi cho chị xem 
Khi Thẩm Doãn tỉnh lại, trong ngực đã không còn thân thể mềm mại, trống rỗng, chỉ còn lại hương thơm của phu nhân, quẩn quanh chóp mũi. 
Phu nhân đã đi chưa? 
Thẩm Doãn ngồi dậy, bối rối nhìn xung quanh một lần, gian phòng cũng trống rỗng. Ánh nắng sáng sớm xuyên qua khe rèm cửa sổ vừa hay chiếu thẳng vào đống bừa bộn trên sofa. Ghế sofa bằng da màu nâu đỏ có mấy vũng tinh đọng lại đã cạn khô, thảm phía dưới cũng không tránh khỏi bị làm bẩn một mảng lớn. 
Tất cả đều âm thầm nhắc nhở tối hôm qua cảm xúc của Thẩm Doãn đã mãnh liệt và phóng đãng tới cỡ nào. 
Thẩm Doãn ôm chăn, lộ ra vai gáy trần trụi xinh đẹp tuyệt trần, một chút cô đơn vương trên mi mắt. Tình cảnh này, giống như nàng là một Omega đáng thương bị tra A ngủ xong rút kiếm vô tình bỏ lại. Mất mát và bất lực, phu nhân là bà chủ, là kim chủ cao cao tại thượng, nhất định có rất nhiều chuyện phải làm. Thẩm Doãn lên tinh thần xuống giường, đi vào phòng tắm tắm sạch sẽ. 
Ào ào ào tiếng nước rơi xuống, Thẩm Doãn nhìn dòng nước dưới chân, không cách nào tự kiềm chế nhớ tới cảnh tượng tối hôm qua. 
Lúc nàng ôm phu nhân đi vào, cũng giống như bây giờ, mở vòi hoa sen, cọ rửa thân thể các nàng. Tinh dịch từ bên trong bắp đùi không ngừng chảy xuống, đọng lại dưới chân, sau đó xuôi theo dòng nước loãng ra. 
Thẩm Doãn đứng phía sau phu nhân, mê say nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dien-vien-av-den-anh-hau-binh-hoa/3445259/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.