Cố Thanh Hàn đạp lên đôi giày cao gót 10cm đi trên hành lang, gót giày chạm vào mặt sàn tạo nên âm thnah "cộc cộc" dồn dập, nghe thôi cũng đã cảm nhận được chủ nhân của nó gấp gáp đến mức nào. Nàng cắn chặt răng, trong lòng nóng như lửa đốt.
Sau khi nhận được điện thoại từ Tần Dư, Cố Thanh Hàn ngay lập tức báo một tiếng với Tiêu Vũ Huyên sau đó cùng Tần Dư đến trường, một phút cũng không dám chậm trễ.
Cố Tiểu Mạc từ nhỏ đã mắc bệnh về não. Khi con bé đi học Cố Thanh Hàn đã rất lo lắng, sợ con bé theo bài không kịp, sợ bị giáo viên làm khó dễ, sợ bị bạn bè tẩu chay, xa lánh. May thay suốt thời gian qua không xảy ra sự việc bất trắc nào, bản thân Cố Tiểu Mạc cũng nghiêm túc học hành và rất ngoan ngoãn. Đừng xem con bé ở nhà với nàng mà nghĩ nó hung dữ, thật ra Cố Thanh Hàn biết rõ ở trường Cố Tiểu Mạc đã nhiều lần chịu uất ức nhưng không dám nói ra. Một đứa trẻ hiền lành như vậy, sao có thể đánh nhau với bạn được chứ?
Cố Thanh Hàn cùng Tần Dư một trước một sau băng qua các phòng học trên hành lang hướng phòng hiệu trưởng đi tới. Cả đoạn đường hai người không nói với nhau câu nào, biểu cảm của Tần Dư cũng không mấy tốt đẹp, ngay cả áo blouse cũng chưa kịp cởi. Văn phòng hiệu trưởng hiện ra ở cuối đường, Cố Thanh Hàn cầm tay nắm cửa, ngày xưa đi học nàng cũng từng tới đây không ít, không ngờ bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dich-thanh-yeu/2229525/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.