Trên bờ Tiền Thạch ngoan ngoãn ngồi xổm, mắt lại liên tục đảo loạn từ mặt nước sang mặt Lục Kiên ngồi cạnh." Tiền bối vết sẹo là vì sao có?" Nam hài vô cùng yên tâm với người tỷ tỷ đang ở dưới nước, nhàn dỗi chờ đợi liền có hứng thú trò chuyện với bên cạnh nam nhân.
" Là do kẻ thù." Lục Kiên lạnh lùng nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười trắng trẻo của nam hài liền nén xuống khó chịu trả lời.
" Hiện tại tiền bối ngài kẻ thù đã chết rồi sao?"
" Hắn chưa chết, nhưng một ngày ta nhất định sẽ tự tay kết liễu hắn."
" Vậy ngài cố lên." Tiền Thạch giơ một nắm tay lấy làm cổ động.
Hai người còn đang nói chuyện, đột nhiên mặt nước bắt đầu nổi bong bóng. Dưới nước ánh sáng ngày một dày đặc, kéo theo cả vùng nước sinh vật đều hiện rõ.
Lục Kiên sắc mặt khó coi nhưng vẫn cố gắng quan sát, trái lại bên cạnh Tiền Thạch đã đứng dậy chăm chú đánh giá.
" A tỷ, là con bên trái, nó là cá chép rồng." Tiểu tử vận hết linh khí hét lớn vào trong nước.
Chung Ly đang chém cá đột nhiên lắc mình bắt lấy một sinh vật đen ngòm. Nó cả người tràn đầy bùn đất cùng rong rêu nhưng so với đám quái vật bên người vẫn được coi là bình thường nhất.
Bắt được sinh vật mong muốn liền không cần dây dưa với đám thuỷ quái còn lại. Chung Ly nhanh chóng chém ra kiếm khí tách thuỷ làm đôi, ngăn cản đám quái cá đuổi theo.
Ngoi lên mặt nước, nàng lập tức được Tiền Thạch kéo lên bờ. Trong tay cá ngoan ngoãn nằm im, cho dù rời khỏi mặt nước cũng không hề vùng vẫy.
Chung Ly đánh giá con cá chép rồng này, hẳn nó sớm đã không muốn sống chung với đồng bọn bị biến dị.
" Cá cũng có thể hắc hoá sao?" Nàng đột nhiên hỏi.
Tiền Thạch gãi đầu sau đó không chắc chắn trả lời:" Có lẽ là không thể vượt long môn liền sinh thành tâm ma."
" Cá sao có thể mang tâm ma, ngươi nghĩ nhiều." Lục Kiên ở một bên trả lời.
" Cũng có thể, nhìn xem con cá duy nhất bình thường liền lại biến mình thành như vậy. Đây là một loại nguỵ trang tự bảo vệ." Nàng phủi đi lớp bùn thân cá liền lấy ra một cái bồn thả nó vào trong nước. Cá sau vài cái lắc mình liền lộ ra toàn thân sáng bóng, nếu thả nó xuống dưới hồ có lẽ sẽ lập tức bị cá đàn xâu xé.
" Đi thôi, tìm kiếm tiếp theo mục tiêu." Chung Ly dắt theo Tiền Thạch dẫn đầu rời khỏi. Để lại Lục Kiên khoanh tay đứng yên một chỗ duy tư. Đến khi thấy hai bóng dáng một lớn một nhỏ sắp biến mất, hắn mới giật mình tỉnh táo. Vội thu lại suy nghĩ, bước nhanh đến phía sau hai người.
Chung Ly cảm nhận người đã theo kịp liền dừng lại, quay đầu, gió không biết từ đâu thổi đến làm tóc nàng có chút loạn nhưng vẫn khiến đôi con ngươi của Lục Kiên sáng rỡ." Đạo hữu, tu tiên giới người có nhan sắc không phải ít."
Lục Kiên nghe vậy có chút giật mình nhưng vẫn thành thật nói:" Ta biết, cảm ơn Chung đạo hữu quan tâm."
Chung Ly lắc đầu, đây không phải nàng quan tâm mà là nàng nhắc nhở hắn, đừng nhìn nàng và Tiền Thạch lộ liễu như vậy. Hiện tại cho dù còn tốt nhưng ai có thể biết lúc sau người này có hay không nổi ý xấu.
...Lửa cháy bập bùng, cả một mảng lớn không khí bị lay động không ngừng. Cách sóng nhiệt đỏ rực ấy, Thiên Thiên cả người sũng huyết, bên người là Lưu Uất đang chật vật đánh quái.
Họ hiện tại nằm trong bò đàn, loại yêu thú này đặc biệt hung dữ, một khi kích động sức chiến đấu liền tăng gấp bội. Vì vậy họ hiện tại đang ở trong hoàn cảnh vô cùng gian nan, bị không đếm xuể bò phát điên vây xung quanh.
Lại bị một mảnh sừng bò đâm đến thắt lưng, Thiên Thiên chân đã không thể đứng vững, lung lay sắp đổ.Lưu Uất ở một bên cho dù đang ở trong hoàn cảnh xấu vẫn cắn răng lao đến đỡ nàng.
Thiên Thiên được hắn kéo đứng vững liền đứng đắn thở một hơi, nếu vừa rồi ngã xuống chờ nàng chính là bò đàn giẫm đạp.
" Chạy trước, hiện tại tình hình không tốt."
" Đều đã bị bao vây, đạo hữu còn độn thổ phù sao?" Lưu Uất vừa chém bay một con bò vừa hỏi, huyết văng đến nửa gương mặt hắn làm con ngươi trái đỏ lừ.
" Còn, cho ngươi một lá, chúng ta tách ra chạy." Thiên Thiên rút khỏi túi trữ vật vừa vặn hai lá độn thổ phù.Hai người không giao tiếp thêm nữa liền mỗi người mỗi ngả chạy trốn.
Đột nhiên phát hiện người biến mất, bò đàn lập tức ngây ra hai giây. Sau đó một tiếng bò kêu dài, đàn bò tự nhiên tách thành hai quân đoàn đuổi theo hai hướng khác nhau.
Ở dưới đất cho dù thuận lợi chạy khỏi bao vây thì tốc độ cũng quá chậm. Thiên Thiên lao lên mặt đất dùng hai chân tăng tốc. Vừa chạy vừa lấy ra pháp bảo phi hành, cách con bò đầu đàn chỉ còn một centimet, nàng cả người liền thuận lợi trời cao.
Đàn bò phía dưới nhìn nhân tộc càn rỡ cách chúng cả một khoảng không liền kêu lớn. Tiếng kêu vang rội cả một góc cánh rừng, kéo theo chim chóc bị hoảng sợ bay loạn.
Thiên Thiên tránh đi vài con linh điểu tấn công, vội vàng phi hành nhanh chóng rời xa khu vực này.Bên kia Lưu Uất cũng đã lên phi hành pháp bảo chạy trốn, nhưng không đi xa. Hắn tất nhiên cần phải thu phục được con bò đầu đàn kia, bí cảnh mở ra thiếu một con cũng không được.
Linh điểu ngày một dày đặc, còn có tiếng gầm vang vọng. Thân hình Thiên Thiên hơi lảo đảo, nhất thời phi hành không ổn định cả người liền văng khỏi pháp bảo rơi xuống đất.
Phía dưới là một vùng rậm rạp xương rồng nhưng lại đều đang nở hoa, xem ra chính là rực rỡ vô cùng khu vực.
Thiên Thiên mắt hoa lên, biết phi hành ở này khu rừng là mạo phạm cùng chọc tức sinh vật vương nơi này nhưng lại vì tình thế cần chạy trốn mà bắt buộc sử dụng. Lúc này thấy được lợi hại, nàng cũng biết bản thân đã chạy từ hang hùm sang miệng cọp.
Người rơi thẳng xuống đám xương rồng, đè bẹp những bông hoa rực rỡ mới nở. Hoa cho dù đẹp thì cũng đã nát, giống như da thịt nàng lúc này đã bị gai xương rồng đâm thủng không biết bao nhiêu lỗ.
Cả người chậm chạp bị tiêm vào một loại dịch khiến tay chân cứng ngắc, đan điền linh khí cũng trở lên trì trệ. Thiên Thiên biết đây hẳn là xương rồng độc nhưng lại nhất thời không thể tìm cách tự cứu.
Nằm khoảng mười phút, mí mắt cũng dần nặng trĩu, nàng cho dù cố gắng chống cự cũng không ngăn được được con ngất xỉu đang tới.
" Người đã ngất rồi chứ?" Một giọng nói êm tai vang lên.
" Hẳn là, độc xương rồng không chỉ khiến tay chân tê cứng mà còn gây tê liệt thần kinh. Nàng ta một mình ôm trọn ba cây xương rồng, sao có thể thoát." Giọng nam bình tĩnh trả lời.
" Ngươi gỡ nàng ta xuống, kiểm tra xem trên người có hay không bản đồ." Nữ tu yên tâm chỉ đạo.
" Ngươi cũng thật biết làm điệu bộ, sai khiến người vẫn luôn thuận miệng." Nam tu hừ lạnh.
" Muốn đổi sang họ Lục, ngươi còn cần tiếp tục cố gắng đâu. Ta khuyên ngươi nên làm tốt việc ta giao phó, nếu không họ Lục cách làm việc còn chưa đến lượt ngươi bất mãn." Nữ tu cũng không vừa đáp trả.
" Đại tiểu thư đã sai bảo tất nhiên ta không dám không nghe theo." Nam tu dịu giọng, tiến lại gần phía Thiên Thiên.
Ba cây xương rồng đều bị chặt xuống, người cũng vì thế thoát khỏi vây hãm lăn ra đất. Thắt lưng sắp bị người ta chạm tới, nữ tu liền mở mắt.Sát chiêu lập tức phát động, nam nhân đang ngồi xổm bên người không kịp kinh ngạc đã lập tức ngất lịm.
Thiên Thiên một cái cá chép lộn mình liền đứng thẳng, tay chân tê liệt cũng dần có lại cảm giác. Trúc cơ đỉnh, cho dù tự mình trúng chiêu cũng không đến mức bại trong tay hai kẻ trúc cơ trung kỳ.
Nữ tu thấy Thiên Thiên tỉnh lại, một chiêu liền hạ gục nam tu thì cứng người, chôn chân một chỗ không tự biết chạy trốn.
" Không chạy sao?" Thiên Thiên bẻ lại khớp tay bị trật lạnh nhạt hỏi.
" Chạy còn có thể sao?" Nữ tu lắp bắp nói chuyện.
" Nếu đã tự mình hiểu lấy như vậy, ta cho ngươi chính mình kết liễu."
" Ta không muốn chết, chúng ta có thể giao dịch." Nữ tu nhìn nam tu dưới đất hơi cựa quậy liền bị Thiên Thiên bẻ gãy cổ, vội vàng cắn răng nói lớn.
Thiên Thiên buông xác chết, mắt liếc nhìn nữ tu run lẩy bẩy cười nhạt:" Không cần diễn kịch, ngươi hiện tại đủ tư cách cùng ta giao dịch sao?"
Nữ tu nghe vậy thì đột nhiên mím môi, hai mắt híp lại ôn tồn nói:" Ta thể hiện không tốt sao? Không biết đạo hữu trước đó có đã từng gặp ta?"
" Ngươi điệu bộ đáng thương dùng với nam nhân có lẽ sẽ hữu dụng nhưng đối với ta thì vẫn còn kém một bậc." Nàng tỷ muội tâm cơ diễn xuất còn bỏ xa người này vài con phố đâu.
Nữ tu thu lại yếu đuối khuôn mặt, mỉm cười nói: " Ta cho dù giả vờ cũng chưa thực sự làm gì, chúng ta vẫn còn có thể giao dịch. Đối với ngươi lúc này cũng là một lựa chọn không tồi."
Thiên Thiên âm thầm khởi động linh khí, vẫn trì trệ không thể vận dụng quá nhiều. Nếu lúc này đánh nhau, chưa chắc nàng đã có thể không thương tổn gì dẹp yên kẻ trước mắt. Vừa rồi là nhân lúc nam tu kia sơ ý, nhất chiêu hạ địch, bây giờ nữ tu còn lại đã cảnh giác, nàng tất nhiên không thể một chiêu dùng hai lần.
" Ngươi muốn giao dịch như thế nào." Thiên Thiên khoanh hai tay trước ngực hỏi.
" Một ngàn thượng phẩm linh thạch, ngươi theo ta, thế nào? Hẳn cái giá này cao hơn tên kia Lưu Uất rồi chứ?"
" Ngươi...khá giàu có đó." Thiên Thiên bật cười, hai mắt lấp lánh nhìn nữ tu.
...Chung Ly dẫn theo Tiền Thạch trở về nơi tổ đội hẹn tụ họp từ trước. Lục Kiên theo phía sau vẫn luôn một mực yên lặng, thấy các nàng ngồi xuống cũng cẩn thận chọn một thân cây chợp mắt.
" Lục Kiên, xác chết trong sình kia, ngươi thật sự không quen sao?" Chung Ly phá vỡ yên tĩnh không khí, đột ngột nhắc lại chuyện cũ.
Lục Kiên không mở mắt, cũng không đáp lại nàng.
" Ta thấy ngươi nếu làm công việc bắt cóc, lại dễ dàng bị sắc đẹp mê mắt, không phải sẽ hỏng việc thì nhiều mà được việc thì ít sao. Bắt được nữ nhân xinh đẹp rồi rất có thể người sẽ mềm lòng mà thả nàng đi." Giống như hắn đã nhắc nhở nàng cẩn thận hai huynh đệ Lục Dung Lục Hoạ vậy. Đây chính xác là bóp team, cũng hại hai huynh đệ kia mất mạng. Ha trong đó có lẽ cũng có bất ngờ, hắn bất ngờ hẳn là nàng có thể giải quyết bọn chúng gọn gàng như vậy.
" Ta nói rồi, đó chỉ là do Chung đạo hữu nghĩ nhiều." Lục Kiên không mở mắt trả lời.
" Ngươi không sợ hiện tại bản thân đã trở thành baba trong rọ sao?"
" Ý đạo hữu là?"
" Ngươi tổ chức nhìn rất không bền chặt, quan hệ cũng chỉ thường thôi. Nếu ngươi tổ chức người giết ngươi đoạt bảo, hẳn cũng không đến mức bất ngờ đi."
Lục Kiên mở mắt, lập tức cảnh giác nhìn xung quanh. Thấy hắn hành động, Chung Ly lắc đầu:" Vậy ta đoán không sai, xác chết trong sình đó là các ngươi tổ chức thành viên."
" Ngươi lừa ta?" Lục Kiên nhìn thẳng nàng, hai mắt xuất hiện lửa giận.
" Lục đạo hữu không sợ trộm gà không được còn mất nắm gạo sao? Ngươi rời đi khi đó tìm kiếm ếch ẩn thân, có thực sự là đơn thuần. Một con ếch cũng tìm không được, này không phải đóng giả cũng làm không đến nơi đến chốn."
Lục Kiên lần nữa khép lại mắt, trầm trọng nói:" Đạo hữu muốn gì?"
Chung Ly gõ gõ đầu ngơ ngác của Tiền Thạch, chậm rãi nói:" Hiện tại đạo hữu nói ra câu này chứng tỏ đám người kia đã nổi lên sát tâm. Cho dù muốn đạo hữu làm gián điệp sau đó lựa chọn thời cơ giết ngươi cũng đã bị ngươi nhìn ra manh mối. Cho nên quay đầu là bờ, Lục Kiên đạo hữu có thể suy nghĩ lại, ăn hai đầu nguy cơ lật thuyền rất cao."
" Ta đã hiểu, Chung đạo hữu là người thông minh vậy biết bản thân hiện tại đang ở trong hoàn cảnh nào sao?"
" Hoàn cảnh rất tốt, thích hợp giết người cướp bóc. Chỉ chờ Lục đạo hữu dẫn con mồi xuất hiện."
" Như đạo hữu mong muốn, mỹ nhân yêu cầu trước nay tại hạ thực sự rất khó từ chối."
" Nếu đã như vậy chi bằng đổi một nghề không trái với lương tâm mà làm. Cũng thuận tiện đổi một cái họ thích hợp." Giọng nói lan xuyên qua màng nhĩ đến thẳng tâm can Lục Kiên khiến hắn ngơ ngác. Một khe nứt hiện ra, đầu óc trước nay bế tắc đột ngột được khai thông." Phải rồi, ta vốn đâu phải họ Lục. Phấn đấu vì nó để làm gì, ai muốn kẻ đó đến lấy."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]