" Ta muốn hỏi chút, các ngươi làm việc dưới tổ chức nào?" Chung Ly ngâm ngâm cười hỏi.
" Là sát thủ tổ chức nhưng chúng ta là tầng dưới đáy người, không bị tổ chức quá mức ràng buộc." Thiên Thiên đáp.
" Vậy nên ngươi có thể phản bội cố chủ?"
" Haha, trước đó là không thể nhưng ai bảo đạo hữu lại ra cái giá hấp dẫn như vậy."
" Sau nhiệm vụ này các ngươi có bị ảnh hưởng?"
" Có thể có cũng có thể không, còn dựa vào tên Châu nhị thiếu kia có tố giác chúng ta hay không."
" Vậy linh thạch hắn chi chả hẳn về đưa về ngươi tổ chức, lợi tức phân chia thế nào?"
" Bốn - sáu, chúng ta sáu tổ chức bốn. Nhiệm vụ đều là do tổ chức phân phối, nếu không hoàn thành nhiệm vụ đã nhận sẽ không thể lĩnh tân nhiệm vụ. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ bị hạ hạng tiểu đội, lần sau những lựa chọn tốt cũng sẽ không đến lượt chúng ta."
" Ra là vậy." Chung Ly được giải đáp thắc mắc liền gật đầu.
" Đạo hữu có hứng thú tham gia chúng ta tổ chức sao?" Thiên Thiên tò mò hỏi.
Chung Ly lắc đầu, mỉm cười đáp:" Hiện tại là không nhưng các vị tổ đội không biết có ngại thêm ta một ngoại lai người?"
Thiên Thiên hai mắt sáng rỡ, vừa rồi đã sớm thấy được Chung Ly chiến lực liền vui vẻ đáp:" Đạo hữu yên tâm, nếu đạo hữu tham gia sẽ không thiếu ngươi phần."
" Lần này khiến các vị mạo hiểm đắc tội Châu Vĩ Ngân, xin lỗi các vị."
" Không sao đạo hữu đừng nói vậy, chúng ta sòng phẳng thanh toán. Hơn nữa ngươi còn thêm cho chúng ta năm nghìn trung phẩm linh thạch, tất nhiên là không lỗ."
" Phải rồi đạo hữu, tu tiên há lại vì sợ đắc tội người mà không phấn đấu. Chúng ta đám người này chính là đều không sợ chết, chỉ sợ tu luyện mãi không thể thăng tiến." Một nam tu khác lên tiếng.
" Kiếm đầy bồn đầy chén, chúng ta trái lại phải cảm ơn đạo hữu." Tiểu đội đều đồng lòng nhất trí lên tiếng.
Chung Ly gật đầu, trịnh trọng giới thiệu bản thân:" Nếu đã như vậy, tại hạ xin tự giới thiệu, ta họ Chung tên Ly, là Bắc vực người. Tại Châu gia ta hiện tại giữ thân phận khách khanh."
Thiên Thiên hơi nghiêng đầu rò hỏi:" Ta có nghe được chút lời đồn, Châu gia nhận ngươi là đại tiểu thư. Đây là nói dối sao?"
Chung Ly lắc đầu rồi lại gật đầu:" Ta với Châu gia vốn là quan hệ hợp tác, lời đồn đoán các vị không cần quá để ý."
" Châu nhị thiếu ra tay với ngươi, ta xem ra quan hệ hợp tác kia còn rất không bền vững." Thiên Thiên gạt lên mái tóc dài không cho là đúng nói.
Chung Ly nhìn chằm chằm nàng ấy hành động sau cùng hơi rũ mắt, kéo đến Tiền Thạch vẫn luôn im lặng nói:" Ta trước tiên đưa nhóc con này trở về, lúc sau chúng ta lại tụ họp."
" Ngươi đã là tiểu đội thành viên, chúng ra lúc nào cũng sẽ chào đón ngươi."
Nàng mỉm cười gật đầu rồi lấy ra phi kiếm nhanh nhẹn rời khỏi.
Trên phi kiếm Tiền Thạch buồn bã hỏi:" Kiều tỷ tỷ sẽ không sao chứ?"
" Nàng có thể làm sao, dẫn nàng đi chính là nàng phu quân."
" Nhưng người kia rất hung, đối với Chung tỷ còn thô lỗ như vậy."
" Ngươi dùng từ thô lỗ có phải quá nhẹ rồi không? Hắn là muốn giết ta."
" Đúng vậy, câu chuyện của các người thật phức tạp. Ta nghe tới nghe lui đều không thể hiểu."
" Không hiểu là được, ngươi nếu hiểu được tư duy của kẻ tâm thần, không phải là đã phá huỷ một mầm non khoẻ mạnh của tu tiên giới. Sư phụ ngươi sẽ không tha cho ta."
" Sư phụ sẽ không, ngài rất tốt, tỷ tỷ không cần nghĩ xấu sư phụ."
' Tiểu tử này nhiều lúc thông minh đến đáng sợ nhưng đôi khi thể hiện ra ngoài vẫn chỉ là một đứa trẻ.' Nàng nghĩ thầm, lúc sau chỉ nghe Tiền Thạch lải nhải mà không đáp.
Trở về toà đạo quán vắng vẻ kia, Tiền Thạch liền tóm lấy bàn tay nàng kéo nhanh vào bên trong." Sư phụ, sư phụ, đồ nhi đã trở về cùng tỷ tỷ."
" Tiền bối an, ta có một vật muốn ngài xem thử." Chung Ly nhìn lão giả vẫn là một bộ dạng nhắm mắt như lúc đầu nàng tới liền nhợt nhạt mở miệng.
Không đợi lão giả mở miệng, nàng đã lấy ra thứ gần nhất đào được, hơi thở quỷ dị tức khắc bao trùm không gian.
Tiền Lâm mở bừng mắt, đạo quán tất cả cửa đột ngột đóng lại khiến Tiền Thạch bên cạnh nàng có chút hoảng sợ." Sư phụ làm sao vậy ạ?"
" Đưa thứ trong tay ngươi cho ta xem." Tiền Lâm lão giả giọng nói gấp gáp.
Chung Ly không chần chừ liền đặt hộp vào trong tay Tiền Lâm. Lão híp lại đôi mắt già nua, tròm râu có chút vểnh lên, khuôn mặt âm tình bất định." Này...không phải thứ tốt lành, ngươi lấy nó từ đâu?"
Chung Ly bình tĩnh đáp:" Quật mộ có được, thứ này bị che giấu bởi vô số oan hồn."
Thấy lão giả có vẻ không tin, nàng liền gõ nhẹ vào đỉnh đầu Tiền Thạch. Tiểu nam hài đang ngơ ngác bỗng dưng choàng tỉnh, gật đầu khẳng định:" Tỷ tỷ nói là sự thật, oan hồn đều là do chúng con siêu độ."
" Thứ này, là quỷ vương ngón tay. Theo như tại hạ được biết, quỷ vương là tồn tại ngoài tu vi hoá thần, ở đại lục này hẳn đã sớm biến mất." Nàng nhìn hai mắt lão giả, thẳng thắn nói.
" Ngươi...vậy biết nó tầm ảnh hưởng sao?" Tiền Lâm ngắm nghía ngón tay, nhanh nhẹn đánh xuống vài đạo pháp thuật, gia cố thêm phong ấn vẫn luôn giam cầm đồ vật này.
" Tại hạ biết, nên lúc này nó mới xuất hiện tại đây, nằm trong tay tiền bối." Nàng hơi chắp tay, khuôn mặt bình tĩnh đáp.
" Nhóc con nói chuyện khẩu khí thật lớn, ngươi không sợ ta giết người đoạt bảo?"
" Phía trước là có mối lo này nhưng ai bảo ngài dạy ra một đồ đệ tốt như vậy. Đều nói cha nào con nấy, thầy thế nào trò thế đấy, Chung Ly cũng vì thế liền vứt bỏ đắn đo này." Nàng vô cùng chắc chắn đáp.
" Được, vật này ngươi hiện tại không thể giữ, cũng không có năng lực giữ. Trước tiên để ở chỗ ta, yên tâm lão phu đối với việc cướp cơ duyên của hậu bối, trước nay khinh thường làm."
" Ý ngài nếu ta không phải hậu bối, thì ngài sẽ cướp?" Chung Ly buồn cười hỏi lại.
Tiền Lâm thuận tay đặt hộp sang một bên, vuốt ve tròm râu đáp:" Tất nhiên, cơ hội hoá thần nào có kẻ không tranh thủ."
Chung Ly gật đầu, nhìn sang Tiền Thạch vẫn luôn ngoan ngoãn một bên ôn hoà nói:" Tiền bối, ta đối với đồ vật này từ cái nhìn đầu đã không mấy thích thú. Giữ nó bên người càng là bất an lo sợ, luôn cảm thấy vận xui lúc nào cũng có thể bất ngờ ập tới. Dùng tà tu luyện lại không phải con đường tiểu bối muốn đi, trái lại ngài từng là phật tu, am hiểu nhất là siêu độ cùng cảm hoá. Vật này không thể tìm được chủ nhân nào thích hợp hơn, rơi vào tay người khác tiểu bối lại càng không yên tâm. Chung Ly đã không có nhân duyên với nó vậy chi bằng mượn hoa hiến phật, xin tiền bối nhận lấy."
" Ngươi...lại biết ta là phật tu." Lão giả nheo mắt đánh giá nàng.
Quả nhiên là nguyên anh kỳ tu sĩ, cho dù món lợi trước mắt hấp dẫn như thế nào cũng có thể kìm lại bắt được sơ hở.Nghĩ thầm là vậy nhưng Chung Ly mặt không hề đổi sắc thản nhiên đáp:" Ngài từng là phật tu thân phận, rất khó đoán sao?"Vừa nói nàng vừa vuốt ve đầu của Tiền Thạch, tiểu tử này tóc thật mềm.
" Là ta đồ đệ rớt dây xích, không trách ngươi đoán được." Tiền Lâm thu hồi thần sắc, yên tâm thu đi hộp gỗ.
" Muốn ta làm gì?" Lão hỏi, ánh mắt đảo qua đồ đệ hẵn còn ngơ ngác, có chút hận rèn sắt không thành thép.
" Ta muốn ngài bảo hộ ta, không chỉ ở đại lục này." Nàng dứt khoát nói.
" Ngươi..." còn chưa đợi Tiền Lâm đáp, nàng lại nói tiếp:" Bù lại, ngài nếu hoá thần thành công phi thăng, ta sẽ bảo vệ Tiền Thạch."
Tiền Lâm nghe vậy liền ngửa người ra sau, chân trái vắt lên chân phải đong đưa. Chung Ly cũng không có sốt ruột thúc giục mà chỉ ôm lấy Tiền Thạch ngồi xuống ghế đẩu gần đó. Tiểu nam hài có lẽ hiểu được vấn đề nghiêm trọng liền vẫn luôn yên lặng, để mặc nàng làm loạn trên đầu.
" Được, nữ hài tử tuổi còn nhỏ nhưng đã có phong thái bậc này. Trao đổi với ngươi ta cũng không lỗ."
Chung Ly nhấc Tiền Thạch đặt sang một bên, trịnh trọng cúi người:" Chung Ly - Thanh Hà tiên tông một mạch Minh Duyệt Phong thân truyền, mười tám tuổi tu vi trúc cơ sơ kỳ, kiếm đạo cảnh giới tầng thứ tư. Ta đối với thiên đạo thề, lời đã hứa với ngài sẽ dùng hết khả năng thực hiện, chờ khi tiền bối phi thăng, ngài đồ đệ Tiền Thạch ta nhất định quản."
" Được, lão phu Tiền Lâm, nguyên anh hậu kỳ tu vi cũng đối với thiên đạo thề, nhận cơ duyên ắt trả nhân quả. Đối với tiểu bối Chung Ly sẽ hết sức bảo vệ, cho dù là ngoài này thiên địa."
" Ngoài này thiên địa liền không còn thể quản ngài, nhưng Chung Ly tin tưởng tiền bối nhân phẩm." Nữ hài tươi cười lại không hề lộ thiên chân.
" Ngươi còn nhỏ đã cáo già, nhưng cùng lão phu dùng bài này sớm đã cũ kỹ."
" Cũ kỹ nhưng có hiệu quả liền được, ngài không lẽ muốn nhận bản thân nhân phẩm tệ hại?"
" Hừ, mới cho nửa bậc thang ngươi liền muốn lên đầu ta ngồi. Nhóc con không cần tại đây ở lì, không còn việc liền nhanh chóng lăn." Nói rồi ném đến Chung Ly một tấm lệnh bài. Nàng nhanh chóng tiếp lấy, cười hì hì cảm tạ Tiền Lâm rồi nhấc lên vạt áo muốn rời khỏi.
Mới đi được ba bước đã bị một nắm tay nho nhỏ giữ lấy y phục. Nam hài trắng trẻo lúc này má hơi phồng lên, có chút luyến tiếc nói:" Tỷ tỷ sẽ còn quay lại chứ, ta còn muốn cùng tỷ chơi."
Chung Ly đối với Tiền Thạch tiểu hài tử này vô cùng hợp ý, thấy nhóc con một bộ không nỡ như vậy liền nhấc lên hắn, quay qua nhìn Tiền Lâm lão giả." Tiền bối, để vun đắp tình cảm sau này, hơn nữa xây dựng ăn ý, ngài đồ đệ ta có thể mang theo một thời gian chứ?"
Tiền Lâm nhìn đồ đệ thấy sắc bỏ thầy liền bực bội:" Tiểu tử thật giỏi, nếu đã chê lão già này như vậy ngươi liền theo nàng cùng nhau lăn."
" Sư phụ, đồ nhi vẫn luôn kính yêu người nhất, đồ nhi cáo lui." Nói rồi nhan chóng nắm lấy tay Chung Ly kéo ra ngoài.
Lão sư phụ của hắn: "..."
...
Chung Ly để Tiền Thạch nắm tay đi trên đường lớn, vừa đi tiểu tử này còn không ngừng lải nhải.
" Tiểu Thạch đói chưa? Ta dẫn đệ đi ăn."Nghe vậy Tiền Thạch lập tức dừng lại, đầu nhỏ liên tục gật.
Chung Ly thả ra chút tiến hiệu truyền tin rồi dẫn theo một cái đuôi nhỏ đến tửu lầu khá nổi tiếng ở Đông Khơi thành này.
Đồ ăn nhanh chóng được bày lên bàn, Tiểu thạch nhìn thức ăn thịnh soạn liền không hề động đũa. Chung Ly thấy vậy liền cười nói:" Chờ khách nhân đến, đệ có thể ăn trước điểm tâm."
Tiền Thạch nghe vậy liền ngoan ngoãn gật đầu, ở một bên nhấm nháp điểm tâm.
Chờ không lâu, Thiên Thiên liền xuất hiện, nàng ấy ngồi xuống đối diện Chung Ly sảng khoái nói:" Nhiệm vụ ta đã giao, tên nhóc Châu Vĩ Ngân đã cùng tổ chức báo cáo chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ. Lần này liền mất đi sáu phần lợi tức."
" Nhưng không sao, linh thạch lần này liền rất dư dả, chúng ta bỏ ra chút ít đút lót phân phát nhiệm vụ người liền không bị hạ bậc tiểu đội."
Chung Ly lắng nghe gật đầu:" Vậy coi như là khá tốt, các ngươi đã lĩnh tân nhiệm vụ rồi sao?"
Thiên Thiên haha cười, hai mắt có chút lấp lánh nói:" Ngươi gặp ta lại vừa lúc, ta còn đang muốn đi tìm ngươi đâu, mời ngươi tham gia chúng ta tổ đội lần này nhiệm vụ."
" Là nhiệm vụ tốt gì, tâm trạng ngươi vui mừng như vậy?" Nàng có chút thú vị hỏi.
" Là hộ tống nhiệm vụ, chúng ta cố chủ muốn tìm kiếm di phủ, nghe nói hắn trong tay là bản đồ về nguyên anh kỳ di phủ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]