" Sợ sao?" Hắn cao cao tại thượng nhìn nàng. 
Chung Ly gật đầu:" Chơi cổ người đều đáng sợ." 
" Haha, ngươi rất thú vị." Từ Bá Hoành thong thả nói, sau đó chậm rãi vuốt ve Hồi Hoàn cổ, ánh mắt tràn đầy sủng nịnh:" Đáng tiếc, người hắn bảo vệ, ta đều muốn tự tay huỷ diệt." 
Đây lại là kịch bản cẩu huyết của ai? Có chuyện xưa nàng không biết sao? 
" Ngươi biết mẹ ta?" 
Từ Bá Hoàng lắc đầu, lại ngạc nhiên hỏi:" Mẹ ngươi?" 
" Vậy ngươi biết cha ta sao?" 
" Không biết? Vì sao hỏi vậy, cha mẹ ngươi rất lợi hại?" Hắn ngưng lại động tác hỏi. 
" Người bảo vệ ta ngươi đều không biết, vậy huỷ diệt ta cái gì?" Nước vào đầu sao? 
" Haha, mồm miệng không tệ."" Nhưng lúc này lại có ích gì?" Hắn nói xong liền ném ra Hồi Hoàn cổ. 
Thứ này tốc độ nàng đã từng được diện kiến, hơn nữa lúc này lại còn là mẫu cổ. 
Chung Ly linh khí hộ thân tan vỡ, cổ bị cắn, may mắn không phạm trúng động mạch. 
" Hư, lại trượt sao?" Từ Bá Hoành nheo mắt, từ ống tay áo thả ra ngợp trời cổ. 
"!!!" Thứ gì, nuôi nhiều sâu bọ như vậy? 
Chung Ly tránh né Hồi Hoàn cổ một lần nữa lao đến, cổ bị cắn thủng một lỗ huyết liền theo nàng cử động mà chảy ra ngoài. 
Keng... 
Hắc kiếm va chạm cùng phần lưng cổ trùng, giống như đối trọi với thần binh lợi khí, hai bên đều không chút sứt mẻ. 
" Kỳ lạ." Từ Bá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3653203/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.