"Ta ở đây." Nghe thấy giọng nói của Tần Xuyên, cuối cùng Bùi Thải mới thở ra. Chỉ thấy vị Tần sư thúc chật vật trui ra khỏi bụi cây, lôi theo một nam tu mặc đồ đen. Bùi Thải nhận không ra người nam tu này, khuôn mặt hắn đều bị máu tươi che lấp. 
" Sư thúc còn ổn?" 
" Khá tốt." Tần Xuyên mặt đỏ tía tai đặt xuống bất tỉnh người. 
" Người này là?" 
"..." Tần Xuyên nhìn nam tu đang bất tỉnh nhất thời không thể nói rõ hai người quan hệ. 
Bùi Thải trước nay am hiểu xem mặt đoán ý, thấy Tần Xuyên bối dối liền giải vây: 
" Sư thúc, nơi này cách bìa rừng rất xa. Trời cũng đã sắp về khuya, chúng ta vẫn là nên kiếm một nơi an toàn đặt trận." 
Tần Xuyên gật đầu, muốn nhấc lên nam tu liền bị Bùi Thải ngăn lại. 
" Để sư điệt." 
" Ngươi đang bị thương, vẫn là để ta thì hơn." Tần Xuyên đáp. 
" Sư thúc không phải cũng bị thương, chúng ta không ai khoẻ mạnh hơn ai liền để ta. Dù sao sư điệt cũng là nam nhân." 
Bùi Thải cõng thương nặng người đi theo sau Tần Xuyên, linh giác mở hết cỡ khiến cho thân thể căng chặt vô cùng. Ở một nơi nguy hiểm còn mang theo hai con vợ trước, hắn quả nhiên đã ngại sống quá lâu. Đang thở dài trong lòng thì nghe thấy giọng nói của Tần Xuyên: 
" Cảm ơn ngươi, Bùi Thải." 
" Sư thúc, chúng ta là đồng môn." 
" Ta biết, nhưng ngươi có thể xuất hiện tại nơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3537618/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.