Cảnh Bác Văn thành công trúc cơ, hắn tất nhiên nhanh chóng bị đá bay khỏi bí cảnh. Trước khi biến mất, người này chỉ nhìn chăm chăm về phía Tần Xuyên. Nàng có thể đoán được hắn lời muốn nói:" Bảo trọng, chờ ta."Nhìn lệnh bài bị cầm khỏi bí cảnh, vài người có mặt đều lập tức trầm mặt, không khí lúc này có điểm nặng nề.Người ở lại tất nhiên không muốn bản thân tay trắng, cùng chung ý tưởng tách ra tìm kiếm.Chung Ly để ý giữa hồ sen, hoa sen đều đã nổ tan tác, duy độc gốc cây yếu ớt vẫn chẳng hề hấn gì." Tần sư tỷ." Nàng nhìn Tần Xuyên rò hỏi.Hai người hiểu ý nhau lập tức ra tay, Cao Ninh Hiên đang lao đến muốn đoạt đi linh vật liền bị hai nữ tu cản lại.Nàng ta trầm mặt nhưng ngay lập tức đã chuyển sang tươi cười." Các vị, thần khí quyền kiểm soát có lẽ đã mất đi, hai người việc gì phải tranh giành với ta một tiểu gốc cây."Chung Ly lắc đầu, chễ giễu đáp:" Ngươi biết thần khí là gì sao? Tự tin cho rằng nó đã bị lấy đi, cơ duyên trước hắt há lại muốn chúng ta nhường đi."" Thần khí tất nhiên chính là tấm lệnh bài kia điều khiển, ai có thể biết nó là vật gì. Hai vị đạo hữu có thể đoán một đoán chúng ta liệu có còn cơ hội?" Cao Ninh Hiên che miệng cười đáp." Ra tay đi, không cần nhiều lời với người này." Tần Xuyên cao giọng nói.Chung Ly gật đầu, hai người cùng lúc khởi xướng tấn công.Cao Ninh Hiên tránh đi nàng trí mạng kiếm, một lần nữa lôi ra bạc chuông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3500713/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.