Nữ tu giơ ra hai tay, phía trên thình lình hiện ra một tấm bản đồ. Tạ Ngọc đang muốn nheo mắt quan sát kỹ thì bản đồ lại lập tức biến ảo. Quế Liên sợ hãi Tạ Ngọc cho rằng là bản thân cố ý liền vội nói: 
" Thứ này căn bản vẫn luôn di chuyển, bản đồ là do ta tiếp nhận được từ một động phủ. Phía sau nó liền gắn liền, đã không thể tách ra." Càng nói âm điệu càng nhỏ lại. 
Tạ Ngọc bật cười hỏi: 
" Ngươi cho rằng ta muốn giết người đoạt bảo?" 
" Không không, Tạ tiền bối là người tốt, Quế Liên chưa từng nghĩ như vậy." 
Hắn gật đầu hỏi: 
" Bản đồ dẫn đến chính là thứ gì?" 
" Chắc hẳn là thần khí, chỉ có thần khí mới có thể tự do di chuyển như vậy." 
" Xem ra bên ngoài sớm đã lan truyền không ít về bí cảnh lần này." Tạ Ngọc vươn mình đáp. 
" Là, Tạ tiền bối, chúng ta đi sao?" Quế Liên rụt rè hỏi ý kiến. 
Hắn nhìn nàng cười không đáp, dần dần Quế Liên cũng ngại ngùng cúi gầm mặt. 
" Tiền...tiền bối, đã mạo phạm người, cầu xin người đồng ý cho Quế Liên theo cùng. Ta...ta dùng thiên đạo thề trong suốt bí cảnh sẽ không bao giờ khởi phát ý xấu với ngài nếu không ngũ lôi oanh tạc." Dứt lời một sợi dây ràng buộc hình thành, Tạ Ngọc gật đầu với nàng sau đó chỉ tay về phía trước. 
Quế Liên hiểu ý liền mở ra bản đồ bắt đầu dẫn đường. 
Nếu hỏi rằng Tạ Ngọc tin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3375754/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.