Nam tu miệng trào máu hung ác cười: 
" Giết ta, ngươi sẽ không có được thuốc giải. Cơ thể hoàn toàn không thể cử động, hahaha, tại nơi bí cảnh này cuối cùng chỉ có một con đường chết." 
Chung Ly nhìn hắn cười ngày càng sung sướng liền một cái tát tiếp đón. Nam tu hộc máu càng nhiều, mắt hoa lên nhưng vẫn cố lẩm bẩm: 
" Mơ tưởng, ngươi là thứ gì? Còn dám đe doạ ta." 
Chung Ly dùng linh khí khống chế lại độc tố trong cơ thể, giải độc đan không mấy hiệu quả, tay phải nàng đã hoàn toàn mất đi cảm giác. 
Biết không thể kéo dài nàng liền lôi ra một viên dan dược màu hồng nhét thẳng vào miệng nam tu. 
Sau đó trói chặt chân tay hắn ném ra xa, bản thân kiếm một tảng đá ngồi xuống đả toạ khống chế độc. 
Nam tu bị trói gô ở một bên ban đầu còn cười khoái trí, lúc sau cơ mặt cứng lại thân thể hắn bắt đầu khó chịu. 
Môi khô nứt nẻ, khắp cơ thể đỏ rực đến khó tả, hai mắt vừa khao khát lại vừa tức giận hướng về Chung Ly: 
" Khốn khiếp, ngươi lại dám cho ta uống xuân dược!" 
Chung Ly mặc kệ hắn mắng chửi tiếp tục đả toạ, đợi một lúc đến khi nam tu đau đớn hét lớn nàng mới từ bước lại gần. 
Một chân đạp trên ngực hắn, mỉm cười nói: 
" Thế nào, cảm giác thoải mái không?" 
Nam tu trên trán nổi gân xanh hét lớn: 
" Đê tiện, ta muốn giết ngươi." 
" A, muốn giết ta không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3326238/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.