Ra khỏi cổ lâu liền thấy Tiểu Á nóng lòng chờ đợi, nhìn thấy nàng hai mắt liền sáng lên nhưng nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc dâng hai tay trả lại nàng A Lân: 
" Tiểu thư, ngài a miêu." 
Chung Ly ôm lại giả tiểu miêu vào lòng, ban nãy nàng thật sự không dám để nó trước mặt Bàng tiên sinh, dù sao cũng là tu tiên người với yêu thú sản vật sẽ vẫn rất nhạy cảm đi. Chủ tớ hờ giảo bước trở lại khách điếm, trên đường nàng vẫn luôn suy nghĩ về Bàng tiên sinh mặc kệ A Lân gào thét trong lòng ra sao. 
Về đến nơi, nàng liền phân phó Tiểu Á rồi nhốt mình trong phòng. 
" A Lân, ngươi nói đi lệnh bài này là như thế nào?" 
' Lão nhân tộc kia ngươi không dám hỏi, liền lôi 
bổn thần thú ra tra hỏi?" 
" Phải Phải, ngài là thần thú uy vũ, chút thắc mắc nhỏ này ngài có thể giải đáp cho ta chứ?" 
" Hừ, chỉ là một miếng ngọc có lưu một đạo ấn ký, lão nhân tộc kia không phải đã nói sao, lão đã đánh dấu đạo hơi thở của toà thành kia, có nó muốn tìm tu tiên giới còn gặp khó khăn? Những gì cha mẹ ngươi dạy đều bị sét đánh rơi hết rồi sao?" 
Nghe xong Chung Ly liền lạnh mặt nhìn nó có chút tức giận. 
Kỳ Lân im lặng một lúc rồi rũ miêu đuôi xuống hối lỗi nói: 
' A Ly, khế ước không kết nhưng chúng ta đã đồng sinh cộng tử cùng nhau không đếm hết lần, ngươi là ta bằng hữu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3056879/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.