Tử Đằng đặt tay lên trán Tiểu Á, một luồng sáng tím mang theo hương hoa quanh quẩn bên chóp mũi. 
Chung Ly vẫn còn có chút ám ảnh liền nín thở theo dõi. Đợi một chút thấy Tiểu Á hai mày đã giãn ra, hơi thở bình tĩnh lại còn có tiếng ngáy. Tử Đằng giúp xong vội, liền quay qua nói: 
" Hắn ác mộng thật nhiều a." 
Liền biết hắn trầm tư cả buổi như vậy là có chuyện trong lòng lại còn giữ kỹ đến mức phát sốt. Chung Ly có chút thở dài đi ra khỏi phòng. Từ lúc đi lên con đường vào tu tiên giới nàng thở dài ngày càng nhiều. 
" Không được ta mới mười tuổi, thở dài quá nhiều liền sẽ thành cái ông cụ non." 
Chung - ông cụ non - Ly bế theo Tử Đằng hình dạng 5 tuổi kéo một chiếc ghế dựa ra phơi nắng. A Lân thấy đã hết chỗ liền nằm lên nàng chân. 
" Ta tuy chưa bắt đầu tu luyện nhưng đã sớm cầm kiếm bước lên con đường này. Ta muốn không chỉ là bình bình đạm đạm tu luyện. Ta muốn chính là kích thích, muốn thấy muốn nghe thật nhiều dị sự. Trước đây sống trong an ổn cứ luôn cho rằng mình bình phàm, đến khi có được mục tiêu mới biết trước đây sống thật lãng phí..." 
A Lân dưới chân lười biếng trở mình ưỡn bụng. Tử Đằng trong lòng ăn no đống ác mộng liền đánh cách mà gật gù sắp ngủ. Này hai cái, một cái cũng không quan tâm nàng nói chuyện. 
"..." Chê nàng quá lảm nhảm? 
Nằm phơi nắng một chút cơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3056852/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.