Tạ Ngọc buồn cười nhìn một cái hung hăng một cái uỷ khuất: 
" Các ngươi hai cái nói chuyện thật thú vị." 
Chung Ly nghe vậy sáp lại gần hắn nói: 
" A, thú vị sao, ta còn có nhiều thứ thú vị hơn nữa, muốn thử sao?" 
Tạ Ngọc nghe thấy liền đẩy ra đầu nàng nói: 
" Con nít con nôi, ngươi ăn nói liền dễ gây hiểu lầm như thế, người khác nhận ra sao?" 
"???" 
" Ngươi lại ngứa đòn phải không?" 
Ba người vừa đi vừa nói chuyện lại muốn trở về sân ở thêm bảy ngày, cần đi thanh toán thêm một chút tiền thuê. 
Đang đi trên đường bỗng Tiểu Á bị một người đụng phải liền ngã ra đất. Tên đụng phải còn rất hung hăng nói: 
" Xuy, một cái phàm nhân cũng dám ngang nhiên đi lại như vậy? Loại như ngươi đáng lẽ phải cút ra khỏi thành?" 
Chung Ly nghe ồn ào liền quay lại, thấy Tiểu Á ngã ra đất liền vội chạy đến, Tạ Ngọc cũng theo sau. Nàng và Tạ Ngọc ban nãy đang xem xét một chút quầy bán linh ngọc, bút ký, Tiểu Á đi ngay phía sau liền đã xảy ra chuyện. 
Tiến đến nâng dậy Tiểu Á liền bị bên cạnh cái đang chửi hăng say giơ chân muốn đạp. Chung Ly cũng không phải ăn chay, trở mình một cước liền đá hắn văng vào bức tường bên cạnh. 
Tên kia bị đá bay một chút liền tức giận quát: 
" Phàm nhân to gan, lại dám đá ta, ngươi có biết ta là ai không?" 
" Ngươi là một cái mắt mù không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3056832/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.