Thân thể hạ truỵ, bên tai là gào thét tiếng gió, Chung Ly thả ra thân thể cảm nhận từng luồng khí thổi quét qua. Lộn mình giữa không trung, nàng đã nhập tiến vào giữa trung tâm cơn gió. Thân thể cũng ngừng rơi xuống mà dần bị đẩy lên cao mang tiến nơi khác. Mỗi khi thân thể có dấu hiệu muốn hạ truỵ nàng lại trở mình nhập vào cơn gió bên cạnh. Linh khí đều dùng hết ở việc xua đuổi âm khí. Trước khi linh khí toàn cạn kiệt Chung Ly cũng trở lại mặt đất. Trên khuôn mặt là ý cười rung động:
" Chơi thật vui chỉ tiếc quá hại thân thể."
Mấy ngày tới, nàng không ngừng dùng này cách rèn luyện phản xạ và tốc độ của bản thân. Dù sao chậm một chút đã có thể rơi thẳng xuống vách núi tan xương nát thịt.
Cuối cùng, không chỉ đơn giản là để gió thổi bay, nàng đã bước đầu nắm bắt được phong tốc độ. Nhập tiến một mạnh mẽ ngọn gió, nàng giơ kiếm đuổi kịp nó tốc độ, chém ngang một đường, phong trực tiếp tan tác. Thân thể rơi xuống lại tiếp tục bị thổi quét bởi một ngọn gió khác. Cứ như vậy một tháng thời hạn đã đến, Chung Ly mang theo thân thể âm khí tràn đầy rời khỏi Âm phong khe.
Bước ra khỏi đã thấy Hồng Nhi đang đợi nàng, bên cạnh còn có vị nữ tiền bối kia.
" Một tháng vừa tròn, sư tỷ không cần đánh gãy chân ta!"
Nữ tu liếc nhìn nàng một cái rồi ném đến hòn đá màu đen nói:
" Đây là hút âm thạch, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-di/3056795/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.