Hình như Tô Mịch ngày càng cảm nắng Mạc Thiếu Phàm thì phải.
Hôm nay, khi trời vừa sáng, cô liền giật mình tỉnh dậy, mục đích chỉ có một, là cố gắng gặp cho được thần tượng trong lòng.
Thay quần áo thể thao xong, cô đứng đó làm vài động tác duỗi vai, ba cô bạn chung phòng vẫn còn ngủ, Tô Mịch khẽ đóng cửa, lặng lẽ rời đi.
Sân thể dục ở đại học A thật sự rất rộng lớn, chạy mỏi cả chân mà vẫn chưa hết một vòng.
Tô Mịch mệt mỏi, dừng lại thở hồng hộc.
Bởi vì còn rất sớm nên vẫn chưa có nhiều người chạy bộ ở đây, từ đằng xa bóng dáng Mạc Thiếu Phàm đã xuất hiện.
Anh trong bộ đồ thể thao thoải mái, lại đẹp trai đến xuất thần, cô nhìn anh đến quên cả chớp mắt.
Hình như anh cũng đang đưa mắt về phía cô, môi anh chợt cong lên thành một vòng bán nguyệt tuyệt đẹp.
Tô Mịch há mồm, anh như thế nào lại cười với cô.
Khi mà cô còn đang thất thần thì anh đã chạy được một đoạn, nhưng hình như bước chân anh có vẻ chậm lại.
Chắc không phải là anh đang chờ ai đó chứ, nhìn tới nhìn lui lại chẳng thấy ai gần đó.
Tô Mịch mặc kệ, anh chờ ai cũng được, chỉ cần không phải một bạn nữ sinh nào đó là được rồi.
Cô chạy theo phía sau, bước chân cũng nhanh hơn một chút, cô muốn đuổi kịp anh, muốn anh chú ý đến cô, lại muốn anh phải để cô vào mắt.
Nhưng bước chân cô vội vàng, gấp gáp đến độ va vào nhau vấp ngã, cả người liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dau-den-cuoi-van-cu-thich-anh/147964/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.