Quyết định thoái vị của Bạch Dĩ Hiên là một cơn chấn không hề nhẹ với vận mệnh của Hắc đạo. Thế giới ngầm đã được thanh tẩy bằng biết bao nhiêu mạng người, mặc dù "yên bình" là một đòi hỏi quá mức xa xỉ, song ai cũng mong muốn mọi thứ đến nước này dừng lại được rồi, không người nào còn đủ tàn độc để chém giết thêm nữa.
Thế mà Bạch Dĩ Hiên trước các vị giáo chủ, vẻ mặt không một chút đắn đo, dõng dạc nói muốn rời vị trí "Vua". Bản giấy tuyên bố hằn rõ dấu vân tay và có chữ kí máu kia của Bạch Dĩ Hiên là dấu chấm hết cho thời đại của anh.
Điều đó đồng nghĩa với một kỷ nguyên mới sẽ đến, một kỷ nguyên mới cần một vị vua mới, và những kẻ ngoài kia nghe rõ mồn một tiếng dã tâm thách thức hắn làm vua.
Tham vọng của bọn chúng như được sục sôi và chắc chắn không kẻ nào bằng lòng trước quyết định nhường ngôi đột ngột của Bạch Dĩ Hiên cho một thiếu chủ của gia tộc khác - Lãnh Dịch Khiêm. Kẻ làm vua là kẻ phải khiến mọi người run sợ và khuất phục, nếu Lãnh Dịch Khiêm muốn an tọa trên vị trí Lão đại, anh sẽ phải sẵn sàng trên chiến trường của riêng mình sắp tới.
Đó là lí do khi trao ngôi cho Lãnh Dịch Khiêm, Bạch Dĩ Hiên đã cúi đầu, không phải vì cúi đầu trước vị vua mới, mà là cái cúi đầu tạ lỗi.
***
Hôm nay là ngày Bạch Dĩ Hiên cùng Chu Tử Đằng dọn đi. Theo ý của Bạch Dĩ Hiên, anh muốn trong Bạch gia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-khong-no-lan-hai-khong-con-la-nu-phu/561737/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.