*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*** Lúc Chu Tử Đằng về trời đã chải mái tóc đêm đen kỳ bí. Chu Tử Đằng rất thích đi bộ, vừa có thể tận hưởng ngắm nhìn đường phố đang hòa mình với thời gian, vừa có thể tập thể dục, giúp môi trường phần nào, lại có thể xả stress, thả lỏng tâm trí cho giảm bớt phiền não. Thế nhưng hôm nay cô lại chẳng cảm thấy thư thái như mọi hôm, mỗi lần đi là một lần chệch bước. Cô đang nghĩ vẩn vơ về chàng trai đáng ghét chiều nay. Từ Lục Giai, Từ Lục Giai.... cô chưa hề biết đến anh ta hoặc đơn giản là không hề nghe tác giả nhắc đến người con trai này xuyên suốt quyển truyện. Vậy hắn là ai? Lẽ nào sự xuất hiện của cô đã làm lệch dòng chảy? Nhìn Từ Lục Giai trông chỉ như một cậu trai thanh niên tuấn tú bình thường, nhưng đã lăn lộn 30 năm trường đời, cô biết anh ta không tầm thường, luận về tướng mạo lẫn khí chất. Có cái gì đó rất thân, mà lại thật xa lạ. Cô đang nhớ về một người cô chưa từng biết sao? Dù gì thì, cũng đã gây ấn tượng xấu với nhau rồi. Một người sơ sẩy làm hỏng áo người kia, còn cái người kia lại- vô- cùng- không- ga- lăng an ủi một câu mà còn quật lại một câu phũ chết đi được. Đồ thụ lòi!
*** Nghĩ tới hắn, Chu Tử Đằng cảm thấy thêm hụt hẫng và tức tối. Nhất định phải đi khuây khỏa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-khong-no-lan-hai-khong-con-la-nu-phu/561666/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.