Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30
Chương sau
Sau khi đi tham quan hết bệnh viện TB ngồi xuống cái ghế đá trong khuôn viên bệnh viện nghỉ chân ngồi bấm điện thoại thì bỗng một bóng người lao đến ôm chầm lấy cô và sao đó là một tràng câu hỏi khiến TB muốn chóng mặt - Hey, mày khỏe chứ? Thời gian qua sống một mình có buồn không? Gặp lại ba mẹ có vui không? Và còn...bia...bla... Những câu hỏi cứ thế tiếp tục, tiếp tục nữa, tiếp tục mãi cho đến khi TB không chịu nổi nữa cô liền lên tiếng - Stop, hôm nay mày quên uốg thuốc à? Tao bực mình rồi đó. Nghe TB nói vậy cô gái kia liền chu môi phụng phịu cãi lại - Tao chỉ muốn quan tâm mày chút thôi mà làm gì ghê vậy chứ? Mới gặp lại mà đã mắng người ta thậm tệ rồi, tao nhớ hồi đó mày hiền lắm mà sao giờ lại lạnh lùng dậy chứ? Nghe cô gái kia nói vậy TB cũng không kiên nể "đốp" lại một câu khiến cô gái kia cứng họng - Tao cũng nhớ hồi đó mày nghiêm túc lắm mà sao bây giờ "trẩu tre" dậy? - Thì...Thôi bỏ đi, coi như nể tình lâu ngày không gặp nên tao không chấp nhất với mày - Không chấp nhất hay là cãi không lại? - Hừ, không thèm cãi với mày nữa. Mau trả lời đi thời gian qua mày sống thế nào? Có khỏe không? - Sống tốt, chưa chết - Tao đang nghiêm túc đấy - Tao cũng không đùa - Za, bó tay mày lun. Mà mày ngước mặt lên coi, nói chuyện vớt tao mà cứ cắm mặt vào điện thoại là sao hả? Nghe cô gái kia nói vậy TB nãy giờ cúi đầu nhìn vào điện thoại cũng chịu ngước mặt lên nhìn người đối diện. Trước mắt cô là một cô gái có mái tóc màu trắng phần dưới đuôi tóc màu đỏ rực như huyết, khuôn mặt góc cạnh, da trắng mịn không tì vết, đôi mắt hẹp dài màu đỏ pha tím, đôi môi anh đào căn mọng, sống mũi cao sọc dừa. Tóm lại cô gái này xinh đẹp chẳng khác gì thiên thần giáng thế vừa xinh đẹp vừa thanh thoát không hề vướng chút bụi trần. Nhìn cô gái trước mặt TB liền không nhịn được khen ngợi một câu - Mày ngày càng xinh đẹp đó Xử Nữ. Đúng dậy cô gái đó ko ai khác chính là con bạn thân chí cốt của cô Âu Dương Xử Nữ. Người duy nhất mà cô có thể chia sẻ mọi thứ, và cũng là em gái của người cô hận nhất. XN(Xử Nữ) được nhỏ bạn "băng sơn ngàn năm không tan" khen liền tự hào hất cằm nói - Tất nhiên, tao mà không đẹp thì trên đời này không có đứa nào đẹp hết Nghe nhỏ bạn nói dậy TB liền bĩu môi chê bai -Thật là, mới được khen một chút đã tự mãn rồi. Không thèm để tâm đến câu nói của nhỏ bạn XN hào hứng lắc lắc người TB hỏi - Lâu rồi không gặp hay là đi chơi đi mày - Mày không thấy tao đang nằm viện à? Sao đi chơi được chứ? - Thì có sao đâu, đi làm giấy xuất viện là được thôi. Đi, tao đi làm giấy xuất viện cho mày - Nhưng mà tao đang phải đóng vai con nữ phụ mà mày. Mà con nhỏ này... - Tao không quan tâm, hôm nay mày mà không đi chơi với tao là tao giận đó Và không để TB kịp nói gì thêm thì XN đã lôi cô đi mất.
Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30
Chương sau