Sau khi đi tham quan hết bệnh viện TB ngồi xuống cái ghế đá trong khuôn viên bệnh viện nghỉ chân ngồi bấm điện thoại thì bỗng một bóng người lao đến ôm chầm lấy cô và sao đó là một tràng câu hỏi khiến TB muốn chóng mặt
- Hey, mày khỏe chứ? Thời gian qua sống một mình có buồn không? Gặp lại ba mẹ có vui không? Và còn...bia...bla...
Những câu hỏi cứ thế tiếp tục, tiếp tục nữa, tiếp tục mãi cho đến khi TB không chịu nổi nữa cô liền lên tiếng
- Stop, hôm nay mày quên uốg thuốc à? Tao bực mình rồi đó.
Nghe TB nói vậy cô gái kia liền chu môi phụng phịu cãi lại
- Tao chỉ muốn quan tâm mày chút thôi mà làm gì ghê vậy chứ? Mới gặp lại mà đã mắng người ta thậm tệ rồi, tao nhớ hồi đó mày hiền lắm mà sao giờ lại lạnh lùng dậy chứ?
Nghe cô gái kia nói vậy TB cũng không kiên nể "đốp" lại một câu khiến cô gái kia cứng họng
- Tao cũng nhớ hồi đó mày nghiêm túc lắm mà sao bây giờ "trẩu tre" dậy?
- Thì...Thôi bỏ đi, coi như nể tình lâu ngày không gặp nên tao không chấp nhất với mày
- Không chấp nhất hay là cãi không lại?
- Hừ, không thèm cãi với mày nữa. Mau trả lời đi thời gian qua mày sống thế nào? Có khỏe không?
- Sống tốt, chưa chết
- Tao đang nghiêm túc đấy
- Tao cũng không đùa
- Za, bó tay mày lun. Mà mày ngước mặt lên coi, nói chuyện vớt tao mà cứ cắm mặt vào điện thoại là sao hả?
Nghe cô gái kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-da-heo-co-the-lai-no-hoa/70165/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.