Sóng biển cứ thế xô vào bờ mang theo từng cơn gió biển thổi vào đất liền.
TB ngồi trên bãi biển ánh mắt xa xăm nhìn vào khoảng không vô định với vô vàn suy nghĩ "Lãnh Phong? Rốt cuộc hắn là ai? Sao nhìn hắn lại quen thuộc đến như vậy?"
Đang miên man trong dòng suy nghĩ bỗng nhiều tiếng động lạ vang lên đánh thức TB.
Cô đứng dậy đánh mắt nhìn xung quanh liền thấy một nam nhân đang bị khoảng 500 người vận vest xám vây quanh.
TB chẳng phản ứng gì mà chỉ đứng một bên xem kịch vui.
10'...
20'...
30'...
30' trôi qua mà cuộc chiến vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.
Nam nhân kia trên người đầy thương tích vậy mà vẫn có thể trụ vững. Còn đám người vest xám kia dù đã chết hơn 300 người mà vẫn không chịu bỏ cuộc.
Xem hoài cũng chán nên TB quyết định bỏ về.
XOẸT
Cô vừa đi được vài bước thì bỗng một con dao hướng đến cô bay tới.
TB thân thủ nhanh nhẹn liền tức khắc tránh được.
Cô xoay người lại thì thấy một tên cao to mặt mày bặm trợn đang trừng mắt nhìn.
Hắn ta thấy cô xoay lại thì tức khắc lên giọng
- Định đi gọi bọn cốm đến đây sao? Nằm mơ. Nếu mày đã nhìn thấy thì mày cũng phải chết.
TB cả người tỏa ra hàn khí, ánh mắt trong suốt quét lên ngươi hắn. Môi mỏng cười thực ôn nhu phun ra một câu
- Là ngươi tự chuốc lấy
Tên kia chưa kịp phản ứng thì TB
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dang-da-heo-co-the-lai-no-hoa/2311202/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.