- Em thực tàn nhẫn đó. Thân thể tôi mà em kéo dưới cát như vậy đó hả?
Nghe hắn nói TB liền kinh bỉ hừ lạnh
- Hừ, tôi kéo anh dưới cát như vậy đã là may lắm rồi đó. Nếu biết cứu anh sẽ gây ra nhiều rắc rối như vậy thì tôi đã quăng anh xuống biển cho anh chết mất xác luôn rồi.
Hắn nghe cô nói thì cứng họng, cố gắng lắm mới nặn ra một câu
- Em thực quá nhẫn tâm.
- Em muốn gì?
Vương Thiếu Hạo im lặng nãy giờ liền lên tiếng đánh trúng trọng tâm.
TB thầm thở dài
"Lật mặt nữa rồi"
Nhưng cô cũng thầm khen ngợi hắn.
Đúng là nam chính có khác. Cô chưa nói mà hắn đã đoán được ý cô.
Nghĩ vậy nhưng cô vẫn muốn thử hắn nên nói
- Tùy anh
Vương Thiếu Hạo không hề do dự vô cùng dứt khoát
- 3 tỷ USD
- Không
- 4 tỷ
- Không
- 5 tỷ
- Thứ tôi muốn không phải là tiền.
Vương Thiếu Hạo hơi bất ngờ. Thứ cô cần không phải là tiền thì là gì chứ?
- Em muốn gì?
TB thấy hắn hỏi thì cũng không kiên nể nói ra thứ mình muốn
Sau đó cô quay sang Lăng Thiếu Phàm nụ cười trên môi tắc ngúm lạnh lùng nói
- Anh vẫn chưa trả cho tôi 15 triệu USD tiền viện phí đó Lăng thiếu gia.
Hắn ta liền nhăn mặt
- Gì chứ? 1 tỷ USD của hắn ta em không chịu lấy lại đi đòi tôi mấy đồng bạc lẻ là sao chứ?
- Không nói nhiều. Trước giờ tôi không cho không ai cái gì cả. Nếu anh nói mấy đồng bạc lẻ thì mau trả cho tôi nhanh đi.
- Được rồi, được rồi. Tối nay tôi sẽ chuyển tiền sang thẻ tín dụng cho em được chưa.
- Dậy thì tốt.
Đằng Tử Thiên Bình cô trước giờ rất sòng phẳng.
Vương Thiếu Hạo đưa cô 3 bẳng số liệu đã rất đủ để trả nợ cho cô. Cô nhất định sẽ không lấy thêm gì nữa.
Còn Lăng Thiếu Phàm sau bao rắc rối hắn gây cho cô cô chưa giết hắn là may lắm rồi đó. Trên đời này không ai cho không ai thứ gì cả. Cái gì cũng có cái giá của nó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]