Ở phòng anh
-" Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã được giải quyết ổn thỏa rồi nhỉ?! James với Chekly đã thành một cặp. Marry với Ken cũng vậy. Hanro với Chekky cũng thế. Vậy còn mình thì sao?!"- anh đang suy nghĩ gì đó thì bỗng nhiên người anh đụng phải cái kệ làm cái đồng hồ đeo tay rớt xuống. Tuy cái đồng hồ đó không đắt đỏ gì nhưng mà anh cầm lên và cứ nhìn nó chằm chằm, tay thì cầm chặt cái đồng hồ như sợ nó sẽ tuột mất khỏi tay mình ngay vậy, bỗng nhiên anh cảm thấy sóng mũi mình cay cay:" Tại sao? Tại sao vậy Linh Đan? Tại sao em lại bỏ anh chứ? Thời gian qua... em sống có tốt không? Có hạnh phúc không? Có được vui không? Có còn.... nghĩ đến anh không?" nghĩ đến đây nước mắt anh rơi xuống
- Ể?? Cậu làm gì ở đây vậy Jun? Sao không xuống dưới đó với mọi người?- Cô từ cửa bước vào
- Dưới đó ồn ào lắm- Jun quay mặt ra nhìn cô
- Cậu... khóc sao?- Cô giật mình
- Ơ... à không... chỉ là bụi thôi- Anh nói rồi đưa tay mình lên lau đi những giọt nước mắt còn động lại trên mắt
- Ừm, cũng đúng ha. Người lạnh lùng như cậu thì sao mà khóc được- Cô cười, nói rồi đi ra ngoài
- Khóc? Đúng rồi! Đây là lần đầu tiên mình khóc kể từ lúc Linh Đan bỏ mình đi mà! Haizzz- Anh lẩm bẩm rồi cũng bước ra ngoài
---------------------------------
Ngày hôm sau
- Nào các em, ổn định chỗ ngồi nhanh lên
- Vâng
- Hôm nay, lớp chúng ta sẽ có một bạn mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-sieu-quay-va-tu-dai-hoang-tu-lanh-lung/4324133/chuong-chap.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.