Cả đám thật nhanh trở về bệnh viện, người còn không thèm để ý bộ dạng cồng kềnh của mình, vội vàng mà đến xem tình hình của anh cũng đúng lúc bác sĩ khám cho Phong xong, có vẻ mặt vui mừng nói:
- Trịnh thiếu gia đang dần có ý thức...các cô cậu hãy tích cực nói chuyện cùng bệnh nhân để cậu ấy sớm tỉnh dậy...có lẽ ý thức sống dậy của cậu ấy rất mạnh mẽ, biểu hiện khóc đó tôi nghĩ Phạm tiểu thư rất quan trọng với cậu ấy....
Linh vẫn nắm tay Phong từ nãy đến giờ, cô không khỏi vui vẻ, cô nhớ nụ cười của anh đến nỗi đến mơ còn thấy anh đang ôm cô mỉm cười dịu dàng...anh sắp tỉnh cô không thể từ bỏ hy vọng, dù như thế nào cũng không từ bỏ hy vọng...
Băng biết ba mẹ bận nên nhanh chóng thông báo lại, bà Trịnh vì vui mừng mà xúc động phát khóc, nỗi đau của người mẹ đã vơi dần, khi thấy con trai mình nằm trên giường bệnh có người mẹ nào có thể yên lòng đây?Bà biết tình cảm của Phong và Linh mãnh liệt như thế nào...bà có niềm tin vào tình yêu đó có thể khiến anh thức tỉnh!
Từ lần đó Linh xin ở viện chăm sóc phóc cũng đã được 1 tháng, cũng chủ còn 2 tuần nữa là trường bọn họ bế giảng để kết thúc năm,bọn nó cùng bọn hắn cũng được phân công làm khá nhiều việc cán bộ lớp vì bọn họ là bộ mặt đại diện của trường...đặc biệt vào đợt bế giảng nhà trường sẽ tổ chức lễ hội thường niên như giao lưu giữa các trường danh giá trong khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-dai-tai-va-tu-dai-hoang-tu-luu-manh/1733961/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.