Thấy ba cô gái giận ngược, Minh, Phi và Bảo đã cuống cuồng xin lỗi, bọn nó ngồi xuống ghế trong tư thế nữ vương, Băng liếc qua Minh:
- Hết giận rồi hả?Chơi trò im lặng vui ha?
Minh gãi gãi tai, mặt có chút ngượng nghịu:
- Không có...tại em chứ!
Nó nhìn chằm chằm vào hắn, rống lên, mắt trợn tròn:
- Cái gì?Tại em?Anh chê sống quá lâu rồi đấy hả?
Bảo và Phi cùng phụ hoạ theo Minh, tiếp tục phùng má trợn mắt:
- Minh nói đúng...rõ ràng...!
Vi véo mạng vào eo Phi khiến hắn la oai oái, sụt sùi giả vờ khóc:
- Anh muốn chết không?Còn dám thái độ...
Nhi tiếp lời, đôi mắt đẹp lườm đến muốn thủng mặt Bảo:
- Nói...không nói chúng tôi liền đi...
Cả ba bọn hắn ngồi sáp lại chỗ bọn nó, vẻ mặt thảo mai nhưng vẫn ấm ức, tay xoa bóp bả vai, cánh tay:
- Nói nói...chúng tôi nói là được chứ gì!Rõ ràng...các em lên kế hoạch mà không nói một câu cho chúng tôi biết...
- Đúng...làm tôi chờ đợi được xử chúng nhừ tử_Bảo vận động cơ mặt, gật đầu lia lịa nhưng thấy ánh mắt như giết người của Nhi thì im lặng ngay lập tức
- Đã thế...còn không bỏ tù hai tên Hàn gia đó...Thật đáng ghét mà sau đó em còn nhảy ra khỏi cửa kính vỡ...lỡ bị thương thì sao_Phi không nhịn được, nhảy cẫng lên, khoanh tay rồi làm bộ mặt khó ở
Bọn nó liếc nhau cười một phen, từ bao giờ bọn hắn dở thói trẻ con như vậy, hoá ra là cũng do quan tâm bọn nó, nhịn không được biểu cảm gây cười, bọn nó ôm bụng cười nắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tieu-thu-dai-tai-va-tu-dai-hoang-tu-luu-manh/1733931/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.