Thần thái yêu kiều của Liên Kiều khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước không kìm lòng được. Hắn nhẹ nâng gương mặt trắng nõn của cô, cảm thụ sự mềm mại truyền đến nơi đầu ngón tay. Tay dần dời xuống đôi cánh môi mềm mại của cô nhẹ nhàng, trân trọng vuốt ve như đang nâng niu một vật báu.
‘Anh yêu em!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước thì thầm bên tai cô, giọng nói trầm thấp vì nhuốm màu tình dục mà trở nên khàn khàn càng mê người, đôi môi lửa nóng thay thế cho bàn tay tinh tế nhấm nháp đôi môi hồng nhuận của cô, đầu lưỡi đùa nghịch chiếc lưỡi thơm tho của cô, nhẹ nhàng cắn nuốt khiến cho toàn thân Liên Kiều như có một dòng điện hung hăng chạy qua, cả người khô nóng không chịu nổi.
Khi Hoàng Phủ Ngạn Tước dời môi đến bên vành tai cô, nhẹ nhàng cắn mút, Liên Kiều không tự chủ được khẽ rên một tiếng, cô hạnh phúc nhắm mắt lại, hưởng thụ sự trìu mến mà người đàn ông mình yêu mang đến cho mình.
Dường như hiểu được cảm giác của cô, hắn dần dần đưa tay chuyển đến vị trí cô muốn, tiến vào giữa hai chân, thân mật âu yếm cô. Ngón tay nghịch ngợm đùa bỡn nơi nhạy cảm nhất, một tay dán lên nơi đẫy đà của cô, đầu lưỡi ở bên vành tai không ngừng khiêu khích, cùng lúc đánh thức tất cả các giác quan của cô.
Liên Kiều bị hắn khiêu khích đến khó nhịn, vầng trán tinh tế phủ một tầng mồ hôi mỏng, miệng khô lưỡi nóng. ‘Ngạn Tước, em yêu anh!’ Cảm giác hư không trong thân thể được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066355/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.