‘Em không quan tâm, tóm lại anh phải đền cho em.’
Tuy cô rất không muốn làm như vậy nhưng … dù sao cũng đã hứa với Liên Kiều, nếu như không giúp cô, Liên Kiều nhất định sẽ vừa khóc vừa náo bám theo mình cả một buổi tối mất thôi.
Lôi nhướng mày, ‘Cũng được, vậy cô muốn tôi làm sao?’
Cô gái này càng lúc càng khiến hắn thấy rất thú vị.
Hoàng Phủ Anh đảo mắt một vòng, lúc cô ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đẹp chợt xẹt qua một tia giảo hoạt, ‘Anh cũng biết là tôi không thể dùng đạn thật, vậy … tôi có thể dùng cái gì?’
‘Có thể dùng đạn chì mà!’ Lôi trả lời một cách đơn giản.
‘Vậy …’ Hoàng Phủ Anh đi đến bên cạnh hắn, gương mặt xinh xắn ngẩng lên nhìn hắn, hỏi dò: ‘Vậy nếu em muốn dùng đạn mê thì có được không?’
‘Đạn mê?’ Lôi chau mày vẻ không hiểu, ‘Cô muốn dùng đạn mê để làm gì?’
‘Em chỉ tò mò thôi mà.’
Hoàng Phủ Anh vội khép mắt trả lời, ánh mắt của người đàn ông trước mặt quá sắc bén, cô sợ hắn có thể nhìn thấy manh mối gì đó từ trong mắt cô.
Nhưng thấy vẻ mặt Lôi vẫn đầy nghi hoặc, cô vội vàng giải thích: ‘Em … ờ … ừm … Em muốn thử bắn chim nhưng lại sợ làm nó chết, nên muốn thử dùng đạn mê thôi mà.’
Đôi mày Lôi càng chau chặt hơn, sự nghi hoặc trong mắt càng lúc càng nồng đậm.
Dùng đạn mê để bắn chim???
Sao lại có suy nghĩ này chứ?
‘Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066304/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.