Gương mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều trong chốc lát đỏ bừng.
‘Liên Kiều, hai chúng ta đổi một địa điểm du lịch khác đi có được không? Chúng ta cũng không phải là không có tiền. À đúng rồi, chị mang theo bao nhiêu tiền mặt?’ Hoàng Phủ Anh chợt nhớ ra vấn đề quan trọng, vội hỏi.
‘Tiền mặt???’
Liên Kiều suy nghĩ chốc lát sau đó chạy đến túi xách của mình, lục lọi một hồi rồi nói: ‘Tiền mặt của chị không nhiều, chỉ đủ trả tiền khách sạn đêm nay của chúng ta mà thôi.’
‘Hả???’ Hoàng Phủ Anh giật mình, sau đó thở dài một tiếng, ‘Không sao, cũng may là em có mang theo một ít. Em nghĩ cũng đủ cho hai chúng ta đi một chuyến.’
Liên Kiều cười cười, ‘Tuy rằng tiền mặt của chị không nhiều nhưng chị có rất nhiều thẻ tín dụng, đều là Ngạn Tước đưa cho chị.’
Nói xong liền cầm ra mấy tấm thẻ vàng từ trong túi xách đưa cho Hoàng Phủ Anh.
Hoàng Phủ Anh liếc cô một cái: ‘Làm ơn đi, chị cũng đã nghĩ tới dùng điện thoại sẽ bị anh hai tra ra chỗ ở của hai chúng ta, vậy chị có nghĩ tới, một khi dùng thẻ, anh hai sẽ tra ra càng nhanh hơn không?’
‘Cũng đúng.’
Liên Kiều lúc này mới nhớ tới điểm này, cô nói: ‘Anh Anh, chị nghĩ hay là em cứ theo ý của chị đi. Nếu như chúng ta đi tìm Lãnh Thiên Dục, thứ nhất, chúng ta có thể quang minh chính đại gọi điện cho anh hai em, để anh hai em yên tâm, thứ hai cũng thuận tiện đi du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066276/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.