Một bóng người xông ra cộng thêm tiếng kêu của một cô gái khiến cả “Hoàng Phủ” loạn cả lên.
Lúc tất cả mọi người đều chưa biết có chuyện gì xảy ra thì Liên Kiều đãnhư một mũi tên chạy xuyên qua phòng khách chạy ra ngoài, rất nhanhtrong phòng khách đã không còn bóng dáng của cô.
Tất cả mọi người đều ngây ra đó …
Mặc Di Nhiễm Dung đuổi theo Liên Kiều từ trên lầu xuống đến phòng kháccũng đã mệt đến thở không ra hơi, một tay cô vỗ ngực như điều hòa hơithở, tay kia chỉ về hướng cửa, nhìn về phía Hoàng Phủ Ngạn Tước …
‘Hoàng Phủ tiên sinh, Liên Kiều … Liên Kiều …’ Hoàng Phủ Ngạn Tước lúcnày mới có phản ứng, hắn không nói gì vội vàng chạy về hướng cửa lớn,theo sau là một đoàn người.
Trong vườn hoa, một vầng trăng sáng soi rọi khắp bầu trời, trong đêmđen, ánh trăng càng trở nên mờ ảo, thần bí, những đóa hoa đang ngủ hìnhnhư cũng bị Liên Kiều làm cho thức dậy, cả những cánh bướm hình như cũng bị đánh thức, chập chờn bay lên, hương hoa bay theo từng bước chân củacô.
Chạy đến gần cổng vườn hoa, Hoàng Phủ Ngạn Tước ngừng bước, ánh trăngchiếu nghiêng trên người hắn, khiến cho bóng dáng cao lớn của hắn nhưđược kéo dài thêm, dưới ánh trăng bàng bạc, gương mặt hắn càng trở nêntuấn lãng, đôi mắt sáng như chim ưng càng thêm thâm thúy.
Hoàng Phủ Ngạn Thương vốn gấp gáp đuổi sát theo thấy cảnh này vội dừnglại, quay về phía nhóm người phía sau, cười cười: ‘Con thấy … hay là cứđể anh hai xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066182/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.