Khi hai người sắp bước vào thang máy thì đã nghe sau lưng tiếng bướcchân gấp gáp. Niếp Ngân xoay người lại đã thấy gương mặt xanh như tàu lá của Mặc Di Nhiễm Dung.
Lãnh Tang Thanh cũng nhìn thấy, cô chấn động nói không nền lời.
‘Niếp tiên sinh, ngài cẩn thận …’
Giọng Mặc Di Nhiễm Dung cực kỳ cấp bách, lúc chỉ còn cách hắn một quãngngắn, chỉ thấy cô rầu rĩ kêu lên một tiếng, tiếp theo đó cả thân ngườitừ từ khuỵu xuống …
Niếp Ngân thấy tình hình như vậy hoảng hốt bước vội đến ôm lấy thân hình đang từ từ trượt xuống của Mặc Di Nhiễm Dung, dìu cô đứng lên …
‘Mặc Di tiểu thư …’
‘Trời ơi, Niếp Ngân, anh mau nhìn này!’
Lãnh Tang Thanh chỉ tay vào vai Mặc Di Nhiễm Dung, trên đó sớm đã nhuộm đầy máu tươi.
‘Sao lại như thế?’
Niếp Ngân nhìn quanh một vòng như muốn quan sát kẻ nào đã ngầm ra tay,nhưng lại nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đang vội vàng chạy vào đạisảnh của khách sạn.
‘Nhiễm Dung …’
Hoàng Phủ Ngạn Thương thấy tình hình như vậy, sắc mặt vừa sợ vừa gấp,khi hắn nhìn thấy cô bị thương liền không nói gì thêm, ôm cô vào lòng …
‘Niếp Ngân, anh làm gì Nhiễm Dung rồi?’
Niếp Ngân cũng rơi vào một tầng mây mù, ‘Tôi nào có làm gì đâu!’
‘Không có làm gì? Đáng chết thật, vậy sao Nhiễm Dung lại trở thành thếnày?’ Hoàng Phủ Ngạn Thương rống lên một câu, ngay lập tức dẫn đến sựchú ý của rất nhiều người trong đại sảnh.
‘Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066178/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.