‘Hừm!’ Liên Kiều chu môi liếc nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước, tức tối đi vượt lên trước.
‘Xem đứa cháu này của ta, đều là do ta chìêu hư nó rồi, đợi nó gả vàonhà Hoàng Phủ, vẫn phải nhờ cháu trai và cháu dâu bao dung cho nó mớiđược!’ ông lão Hoa Đô nhìn Hoàng Phủ Ngự Phong và Triển Sơ Dung nói.
‘Ngài Hoa Đô, Liên Kiều đứa bé này ngây thơ đơn thuần lại thông minhlanh lợi, ngài yên tâm, con và Hoàng Phủ đều rất thích con bé!’ Triển Sơ Dung cười nói.
Ông lão Hoa Đô rất hài lòng, gật đầu, sau đó quay sang Hoàng Phủ NgạnTước nói: ‘Tước Nhi, đứa cháu nghịch ngợm này của ta từ hôm nay giao lại cho con, nó tuy là có chút nghịch ngợm nhưng lòng dạ rất tốt, con nhấtđịnh phải bảo vệ nó thật tốt mới được!’
‘Ông nội, xin ông yên tâm, Liên Kiều là vợ của con, con nhất định sẽ dùng thời gian cả đời bảo vệ và chăm sóc cô ấy!’
Trên gương mặt anh tuấn tuyệt luân của Hoàng Phủ Ngạn Tước có thể dễ dàng nhận ra sự chân thành và nghiêm túc.
‘Tốt lắm, ta quả là không có nhìn sai người, khi ông nội con đưa ảnh của con cho ta xem, ta đã biết ngày sau của con nhất định không đơn giản,quả đúng là như thế!’ ông lão Hoa Đô trìu mến nói.
Hoàng Phủ Ngạn Tước cười cười, ‘Ông nội, người quá khen rồi, thì ra người có nhìn ảnh của con lúc nhỏ!’
Thì ra là như vậy, nghĩ lại lúc mình sinh ra liền là niềm kiêu hãnh củacả nhà, mà Hoa Đô lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066153/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.