Đại sảnh của sân bay rất đông người đưa kẻ đón đủ mọi sắc tộc, màu da, đủ mọi cung bậc cảm xúc.
Liên Kiều và Kiều Trị cùng tiến vào đại sảnh, cô có chút không tự nhiên dáo dác nhìn xung quanh.
‘Sao vậy? Kiều Trị nhẹ giọng hỏi.
‘Không biết sao nữa, cứ cảm thấy là lạ!’ Cô vừa ăn khoai tây chiên vừa nói.
‘Là lạ? Tại sao nói vậy?’ Kiều Trị cũng bị cô làm cho ngơ ngác, hắn xốc xốc ba lô trên vai.
Liên Kiều nhún vai, ‘Nói không rõ, chỉ là … chỉ là giống như có ngườiđang quan sát chúng ta vậy, nhưng cũng có thể là do em nhạy cảm quá!’
‘Em đó, chính là quá hưng phấn thôi, một lát lên máy bay phải ngủ chothật ngon thì mới có tinh thần mà hưởng thụ chuyến du lịch này chứ!’
Kiều Trị cười cười nhìn cô gái nhỏ nhắn bên cạnh, trong mắt có chút thỏa mãn.
‘Ừm, chỉ sợ em hưng phấn quá không ngủ được thôi, học trưởng Kiều Trị, anh thường đi thám hiểm lắm sao?’
Liên Kiều tò mò nhìn hắn.
‘Đúng vậy, mỗi lần nghỉ hè anh về đây phụ giúp, sau đó thì bắt đầu đi du lịch thám hiểm!’ Kiều Trị câu lên một nụ cười, đôi mắt màu xanh cũngtỏa sáng theo nụ cười đó.
‘Oa, học trưởng, anh thật giỏi, em thật hâm mộ anh!’ Cô sùng bái nhìnhắn, màu tím trong đôi mắt phản chiếu dưới ánh mặt trời càng khiến chodung mạo cô xinh đẹp mê người.
‘Nha đầu ngốc, nếu em đã thích du lịch thám hiểm như vậy, sau này anh sẽ đưa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066134/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.