Mặc Di Nhiễm Dung quả thực bị vẻ mặt cùng ngôn ngữ của hắn dọa sợ, muốn thoát ra nhưng lại bị một sức mạnh nào đó giữ lấy không cách nào thoátđược, "Hoàng Phủ tiên sinh... Anh buông tay trước được không..."
"Buông tay?"
Hoàng Phủ Ngạn Thương một tay ôm cô vào trong ngực, cúi đầu xuống hít hà hương thơm thuộc về riêng cô, không kìm lòng nổi giọng nói ẩn chứa sựđau đớn và yêu thương, "Ngay tại lúc này tôi đã yêu em đến không thuốcchữa, em dạy tôi, để tôi biết như thế nào buông tay!"
Hắn hô hấp trở nên dồn dập hơn , mà giọng nói càng cường ngạnh.
"Hoàng Phủ tiên sinh —— "
"Tôi đã nói với em nhiều lần rồi, không cần ọi tôi là Hoàng Phủ tiên sinh, gọi tôi là Ngạn Thương, Ngạn Thương!"
Hoàng Phủ Ngạn Thương sắp bị thái độ như gần như xa này của cô làm phátđiên, hắn thực hi vọng cô gái trước mắt này có thể giống như những người phụ nữ khác quấn lấy hắn, ngọt ngào gọi tên hắn.
Chính là, cô là Mặc Di Nhiễm Dung, cô không phải là người phụ nữ khác,đáng chết, cô vì cái gì không thể giống những người phụ nữ khác yêu hắn?
Mặc Di Nhiễm Dung trợn mắt nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương, Đôi mắt tím hiện lên nỗi sợ hãi ——
Đáng chết!
Hoàng Phủ Ngạn Thương cảm nhận được sự sợ hãi kia, trong lòng không khỏi phiền não, cô làm sao có thể sợ hắn? Như thế nào có thể?
Nghĩ đến đây, hắn rốt cuộc không khống chế được, lần thứ hai cúi đầuxuống hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066116/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.