Bữa cơm trưa mặc dù như ý nguyện của Liên Kiều là tới nhà hàng Malaysia kia, mặc dù đang ở trên bàn cơm, nhưng sắc mặt của Hoàng Phủ Ngạn Tước đã xanh mét tới mức dọa người.
Nhìn nha đầu bên cạnh kia ăn uống đến là vui vẻ, hắn ngược lại không có gì khẩu vị, ánh mắt thâm thúy pha chút phức tạp nhìn khuôn mặt của cô, giống như đang nghiên cứu một món đồ cổ.
Nha đầu này thực không phải là nha đầu vô tâm vô phế, bộ dáng ấm áp lúc nãy của cô, thế nhưng điều đầu tiên nghĩ tới chính là dạ dày của mình, chuyện này xác thực khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước thiếu chút nữa không thở nổi, thật có xúc động muốn hung hăng bóp gãy cái cổ kia. Có phải hắn không nên có thói quen như vậy ?
Thói quen cô không hiểu phong tình, thói quen cô vô tư châm ngọn lửa dục vọng trong hắn lên sau đó vô tội mà dập tắt nó không còn dấu vết, thói quen nhìn cô tâm vô phế khờ dại đơn thuần?
Nhìn bộ dáng không hề thục nữ của cô ra sức cho thức ăn vào miệng, mỗi khi cầm lên một đĩa thức ăn ngon, đôi mắt tím kia lại lóe sáng, khiến hắn không khỏi cười khổ một tiếng.
Cô là người của Vương thất, thế nhưng lại không có một chút phong thái của Vương thất; cô thân sống trong danh môn, nhưng không có cái loại cao ngạo kiêu căng của những tiểu thư danh viện; cô nghịch ngợm gây sự, thích theo ý của mình mà chỉnh người khác, nếu không đặt liên hệ giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066095/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.