Sáng sớm ở Hoàng phủ rất đẹp, ít nhất Liên Kiều cho là như vậy, đang lúc cô mơ màng tỉnh dậy, không khó để nghe được tiếng kêu tuyệt vời chim chóc, một tiếng lại một tiếng, khiến tâm tình người nghe cực kì vui vẻ.
Hoàng Phủ Ngạn Tước bên người sớm đã không thấy bóng dáng, cô vội vọt lên lại ngồi xuống, sau đó bắt đầu điên cuồng tìm kiếm chung quanh, nhưng mà, tìm nửa ngày, khuôn mặt nhỏ nhắn lại hiện lên vẻ thất vọng!
Thật sự là quá keo kiệt, quả nhiên anh ta không có để lại khẩu súng nào cho cô! Hừ!
Cô nhìn quanh bốn phía một lúc, ừm, hôm nay nên làm cái gì đây? Nghĩ nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô hiện lên nụ cười cực kì "Gian trá"...
Trêu cợt Hoàng Phủ Ngạn Tước là nhiệm vụ chủ yếu trong kì nghỉ này của cô, tại sao cô lại có thể quên mất điểm ấy chứ, ha ha...
☆☆☆☆☆☆☆☆
Phòng khách chính lớn như vậy được người hầu quét tước đến mức không nhiễm một hạt bụi, ánh mặt trời từ từ xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu xuống dưới, chiếu vào sàn nhà trơn bóng khiến nó lóe ra những vệt sáng chói mắt.
Trong lúc Liên Kiều vừa đi vừa nhảy từ khu biệt thự độc lập vào phòng khách chính, lại nghe thấy tiếng thét bất an của Triển Sơ Dung.
"Liên Kiều a, trời ạ, con phải cẩn thận, đi đường không thể chạy nhảy như vậy!" Vừa nói, nhanh chóng chạy đến đỡ lấy cô.
Liên Kiều hơi giật mình, cô luôn đi đường như vậy, có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/2066084/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.