Sầm Tử Tranh cảm thấy câu hỏi của hắn càng lúc càng không thích hợp. Cô lắc đầu: 'Tử Hạo, Quý Dương sao lại có thể đánh em chứ? Anh ấy rất thương em, đối xử với em rất tốt, thật sự! Chuyện tối hôm đó ... tuy rằng anh ấy rất tức giận nhưng cũng không giống như anh tưởng tượng nghiêm trọng vậy đâu!'
Cô nói dứt lời liền dùng sức rút tay ra, ngón tay thuôn dài nhẹ xoa nơi những dấu tay còn lưu lại tuy rằng không rõ ràng lắm, những dấu này đúng là do Cung Quý Dương tạo thành, là đêm đó hắn dùng cô như một đối tượng phát tiết cơn giận, vì không cho cô giãy dụa mà giữ chặt lấy cổ tay cô nên mới lưu lại dấu vết như vậy, rõ ràng rất dễ khiến người khác hiểu lầm.
Thư Tử Hạo thấy cô có vẻ né tránh không muốn đề cập đến, đôi mày kiếm lộ ra vẻ không vui chau chặt lại, hắn thở dài một tiếng, sau đó bất chấp sự giãy dụa của cô, giữ chặt lấy hai vai của Sầm Tử Tranh ...
'Tử Tranh, anh biết tình cảm của em toàn bộ đặt hết trên người Cung Quý Dương, anh cũng biết em sở dĩ còn chịu gặp anh là vì muốn bảo trụ tình bạn giữa chúng ta nhưng ... Tử Tranh, em đừng quên, trong lòng anh, Cung Quý Dương chính là một kẻ trộm, là một tên cướp, lúc đó là hắn dùng thủ đoạn đe tiện ép buộc em ở cùng hắn, nếu như không có hắn, em sớm đã là của anh rồi!'
Sầm Tử Tranh nhắm mắt lại, khi cô mở mắt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3013040/quyen-10-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.