Trời mưa như trút nước, mưa rơi mãi không ngừng. Thời tiết như hôm nay quả thật là rất ít có, giao thông bởi vì cơn mưa lớn mà hỗn loạn vô cùng, những đường phố vốn sạch sẽ cũng ngập trong nước mưa.
Sau khi Sầm Tử Tranh ngồi xe trở lại Cung Viên thì trời đã bắt đầu tối, mưa vẫn rơi không dứt hạt khiến cho thời tiết vốn đã hơi lạnh lúc này hoàn toàn bị vây phủ trong một màn nước mờ mịt, gió thổi lạnh đến ghê người, cây cối hoa lá bị gió thổi không ngừng đung đưa như có một bàn tay vô hình đang rung lắc.
Vừa bước xuống xe, người làm đã lập tức tiến đến che dù cho cô cho đến khi đi vào phòng khách chính thì đã nhìn thấy dì Tề nét mặt lo lắng bước đến.
Sầm Tử Tranh thấy vậy rất kinh ngạc, trong ấn tượng của cô, dì Tề trước giờ đối xử với cô luôn rất bình đạm, từ khi biết bà đến giờ cô chưa từng thấy vẻ mặt hoảng hốt này của bà.
Cô vội bước đến, 'Dì Tề, xảy ra chuyện gì sao?'
Đúng lúc này một tia sét xẹt qua xé toang bầu trời đêm đồng thời soi rõ nét mặt của dì Tề.
'Thiếu phu nhân rốt cuộc cô vũng về rồi. Hôm nay phu nhân vừa về đến liền tìm cô khắp nơi hơn nữa bây giờ ... bây giờ ...' Bà ấp a ấp úng, biểu tình trên mặt càng thêm phần hoảng hốt.
'Bây giờ thế nào?' Sầm Tử Tranh thấy bà như vậy cũng sốt ruột hỏi.
Dì Tề nuốt một ngụm nước bọt, gian nan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012915/quyen-9-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.