Môi Sầm Tử Tranh nhẹ câu lên một nụ cười mê cười, cô ôm Cung Quý Dương càng chặt: 'Ai nói bây giờ tâm tình em không tốt đâu? Có anh ở bên cạnh em thì lúc nào tâm trạng em cũng thoải mái hết! Anh là chồng em nha, cho dù trời có sập xuống cũng sẽ giúp em chống, còn lo gì chứ ...'
'Còn biết học người ta nói lời ngon ngọt ... nhưng cũng là một chuyện tốt ...'
Nhìn vẻ nũng nịu ngọt ngào của cô, lòng Cung Quý Dương lại ngứa ngáy khó nhịn, hắn lật người áp cô dưới thân lần nữa, bàn tay to lại bắt đầu hạnh kiểm xấu ...
'Aaa ... Quý Dương ...'
Cả người Sầm Tử Tranh run lên, nắm tay phấn hồng đấm thùm thụp lên ngực hắn, 'Vừa nãy mới ... đừng lộn xộn nữa ...'
Có trời chứng giám, xương cốt toàn thân cô đều sắp rã ra hết rồi, hắn làm bằng sắt hay sao mà chẳng có chút cảm giác mệt mỏi nào vậy?
'Lộn xộn?'
Cung Quý Dương rõ ràng là không hài lòng với cách dùng từ của cô, hắn nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của cô một đường kéo xuống để tay cô phủ lên vật kiêu ngạo của đàn ông sớm đã kiêu hãnh đứng lên, dùng cách chân thực và hình tượng nhất để nói cho cô biết về cảm giác của hắn đối với cô ...
Sầm Tử Tranh thất thanh kêu lên một tiếng, cô xấu hổ muốn chết vội vàng rụt tay về nhưng Cung Quý Dương càng nắm chặt hơn ...
'Vợ yêu, em nên quen với dạ dày lớn của chồng em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012879/quyen-8-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.