Tiếng ồn ào trong chớp mắt im bặt...
Tĩnh Nghiên kinh hãi...
Bà Sầm kinh hãi...
Còn Sầm Tử Tranh thì đưa tay bụm lấy bên gò má đang đau rát nhìn Khương Ngự Kình bằng ánh mắt khó tin, nước mắt rơi lúc nào cô cũng không biết.
Khương Ngự Kình cũng kinh hãi vô cùng, sự tức giận trong mắt đã bị thay bằng nét kinh ngạc và áy náy.
Ngay cả cha mẹ của Khương Ngự Kình, người vừa đi đến cửa phòng chờ của cô dâu nhìn thấy một màn này cũng sửng sốt ngây người.
Nhưng sau đó là một tiếng rống đầy tức giận ...
'Chết tiệt, anh dám đánh chị tôi?'
Là em trai của Sầm Tử Tranh, hắn cùng đi vào với ông bà Khương, cha mẹ của Khương Ngự Kình, khi một màn này lọt vào mắt hắn, nhất thời lửa giận bừng bừng hắn lập tức bước đến túm lấy cổ áo của Khương Ngự Kình ...
Tình huống lúc này đã trở nên quá mức hỗn loạn nhưng Sầm Tử Tranh dường như không để ý đến mấy, cô mặc nguyên áo cưới chạy ra ngoài.
'Tử Tranh ...' Khương Ngự Kình thấy cô chạy đi, vừa tức giận vừa lo lắng gọi với theo.
'Anh còn dám gọi tên chị tôi sao?'
'Anh trai ...'
'Ngừng tay ... mau ngừng tay ...'
'Aaaaa ...'
Phòng chờ của cô dâu rất nhanh đã thành một bãi chiến trường, cực kỳ hỗn loạn ...
***
Khi xe taxi dừng lại trước cổng bệnh viện Alfred, Sầm Tử Tranh vội vã mở cửa xe chạy vào ...
Chiếc áo cô dâu trắng tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012855/quyen-8-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.