'Tử Tranh, em đẹp quá ...'
Khương Ngự Kình bước nhẹ về phía cô, như sợ lỡ như không cẩn thận làm hỏng mất vẻ đẹp kia, lại sợ mình quá manh động sẽ làm cô hoảng sợ vậy. Hai tay hắn nhẹ đặt lên vai cô, trong mắt là một mảnh thâm tình ...
Nhìn vào chính mình trong gương, Sầm Tử Tranh có cảm giác ngột ngạt như sắp không thở nổi, đôi mắt trong veo giờ đã nhuộm một màu xám như tro tàn, cô rũ hàng mi dài như muốn che đi nỗi buồn bã trong đôi mắt đó, hàng mi dài dập dờn như hai cánh bướm đẹp đến không chân thật.
Trong đầu cô lúc này chỉ ẩn hiện một hình bóng, người đàn ông với nụ cười tà tứ và cái nhìn thâm thúy - Cung Quý Dương! Hắn đang nhìn cô với ánh mắt âu yếm và nụ cười tinh quái ...
Cảm giác này khiến cô cực kỳ không thoải mái!
Nhìn thấy người mình yêu, xinh như một nàng công chúa đứng trước mặt mình, Khương Ngự Kình không kìm lòng được cúi xuống, khi đôi môi ấm áp của hắn vừa đáp xuống trán cô thì theo bản năng, Sầm Tử Tranh hơi nghiêng đầu ...
'Anh Khương, đừng mà ...' Tiếng nỉ non của cô mang theo một tia sợ hãi và kháng cự.
Mày Khương Ngự Kình thoáng nhíu lại nhưng trở lại vẻ bình thường rất nhanh, hắn thấp giọng cười bên tai cô: 'Tử Tranh à, em sắp là vợ của anh rồi, sao vẫn còn gọi anh là anh Khương chứ?'
Nhất thời không biết trả lời sao, Sầm Tử Tranh cắn môi, gian nan nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012847/quyen-8-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.