Trái tim chua xót, lệ cũng khô rồi!
Mối thâm tình đó, còn vương vấn mãi
Đã từng có nhau, tưởng mãi dài lâu
Nào hay không thể, sớm sớm chiều chiều.
Mối thâm tình đó, còn vương vấn mãi
Chỉ mong đời này, lần nữa có nhau ...
***
Yêu một người ...
Làm sao để được bên nhau mãi?
Làm sao để đối mặt tất cả?
Em không biết!!!
Nhớ về quá khứ
Không quên được nỗi khổ tương tư
Vì sao anh lại đến, làm xao động lòng em?
Yêu anh? Sao có thể?
Anh, đêm nay anh nên biết
Duyên chưa dứt...
Tình còn vương ...
***
Ánh mặt trời chiếu qua khung cửa, bóng nắng phản chiếu trên cánh cửa kiếng lấp lánh những màu sắc thật đẹp, trong chiếc ghế dài đặt cạnh hồ bơi trong nhà, Cung Doãn Thần đang nhàn nhã uống trà. Bơi lội xong ngồi thưởng thức một tách trà thơm là thói quen trước giờ của ông. Mùi trà thoang thoảng lan tỏa trong từng góc nhỏ của căn phòng.
Nhưng rất nhanh, bầu không khí yên tĩnh đó đã bị một tràng tiếng giày khua phá hỏng, sau đó cánh cửa kiếng bị đẩy ra, Trình Thiến Tây đi vào trong phòng, tuy tư thế vẫn ưu nhã như trước giờ nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ lo lắng rõ rệt.
'Ai ya, ông còn tâm trí ở đây xem báo sao?'
Khi bà nhìn thấy bộ dạng thong dong của chồng mình, lửa giận trong lòng càng lớn, lên tiếng làu bàu.
Cung Doãn Thần đặt tờ báo trên tay xuống, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012723/quyen-6-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.