‘Leila, em nghĩ chị nên ra giải thích với mọi người một chút!’
Alina nhẹ giọng nói, nhìn vẻ hoảng hốt và tiều tụy trên mặt Sầm Tử Tranh, cô thoáng có chút đau lòng: ‘Mọi người đều đang đợi chị trở lại!’
Thực ra cô không hề muốn ép Leila làm như vậy, tâm tình bây giờ của Leila cô rất hiểu, chỉ là … không nên để mọi người chờ mãi!
Trước mặt Sầm Tử Tranh là ly cà phê bốc khói, hương thơm của nó như bao phủ lấy cô. Chậm rãi cầm ly lên nhấp một ngụm cà phê, vị đắng lan dần trong miệng, theo đó nụ cười khổ cũng tràn trên gương mặt.
‘Alina, chị rất thất bại, đúng không? Lúc này chị thật không biết làm sao đối mặt với mọi người nữa!’ Cô rầu rĩ lên tiếng.
Alina nhẹ thở dài một tiếng, cô không trả lời câu hỏi của Sầm Tử Tranh mà hỏi ngược một câu không ăn nhập gì: ‘Leila, thực ra có lúc mọi chuyện không giống như chị tưởng tượng đâu. Chị không hỏi làm sao biết mọi người đang nghĩ gì?’
‘Em muốn chị nói gì với mọi người đây? Nói chị vô dụng đến mức nào, ngay cả đứa con tinh thần của mình cũng không giữ được mà để cho Cung thị thu mua sao?’
Nụ cười khổ trên gương mặt Sầm Tử Tranh càng sâu.
Alina nhìn Sầm Tử Tranh, lúc này cô mới nhận ra một điều, một người cho dù kiên cường đến đâu cũng sẽ có lúc yếu ót, như Leila chẳng hạn, từ khi cô quen biết Leila thì đã biết cô gái này như một dũng sĩ vậy, không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012717/quyen-5-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.