'Ồ, không có gì, cám ơn!' Sầm Tử Tranh vội trả lời rồi ngắt điện thoại.
Xem ra Cung Quý Dương thực sự nghiêm túc thực hiện cuộc cá cược, hơn nữa điện thoại cũng không mang theo!
Trong lòng Sầm Tử Tranh không khỏi sợ run.
Mình sao thế này? Anh ta muốn đi thực hiện cuộc cá cược là chuyện của anh ta, có liên quan gì đến mình đâu mà phải lo lắng chứ!
Chừng như nhận ra chính mình quá để tâm đến Cung Quý Dương, cô cực kỳ ảo não vội điều tiết lại tâm trạng, tập trung tinh thần xem xét những văn kiện có liên quan đến buổi trình diễn.
Thời gian từng giây từng phút lặng lẽ trôi ... Sáng đến trưa, trưa lại đến tối, mãi đến khi gió đêm thổi lạnh từng cơn ...
Sầm Tử Tranh là một người cuồng công việc điển hình, có lúc vì quá mải mê công tác mà ba bữa ăn cũng thường bỏ qua, cho đến khi bụng đói kêu vang ngẩng lên nhìn thì mới phát hiện trời đã tối.
Đang lúc chuẩn bị hoàn tất những việc cuối cùng thì chợt một mùi thơm thoang thoảng ập đến khiến Sầm Tử Tranh ngẩng vội đầu lên nhìn.
Một người đàn ông cao lớn đang mỉm cười đứng ngay cửa nhìn cô, ánh mắt tràn đầy tình ý, một tay anh cầm một bó hoa lớn còn tay kia đang kéo một chiếc va ly.
'Tử Hạo?' Khi Sầm Tử Tranh nhìn rõ bóng người mới đến, cô nở một nụ cười hiền hoà, cất tiếng gọi.
'Đoá hoa đẹp nhất dành tặng cho thiên sứ xinh đẹp nhất!' Anh đưa bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012635/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.