Mộng Thường là chiếc váy dài vô cùng mỹ lệ, dưới sự vùng vẫy theo bản năng của cô, có hơi dãn ra. Vốn dĩ chiếc váy này được thiết kế theo kiểu chữ V thấp ngực, bây giờ lại càng khiến da thịt của cô lộ ra giữa không khí nhiều hơn, làn da trắng tuyết nhẵn mịn nõn nà, quyến rũ gấp bội phần.
Đôi mắt mị hoặc của Cung Quý Dương dần dần trở nên tĩnh mịch, một tia nóng rực từ đáy mắt sâu thăm thẳm chiếu thẳng vào trên người cô, không hề che giấu, lớn mật mà nồng nhiệt.
Sầm Tử Tranh đột nhiên cả kinh trong lòng, cảm giác được tầm mắt nóng rực kia, cũng ý thức được tình hình hiện tại của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghiêm nghị của cô thoáng ửng hồng.
"Đi ra ngoài…"
Vừa nói vừa muốn đưa tay kéo váy lên, lại bị bàn tay to lớn kia của anh chặn lấy.
Dự cảm xấu chạy vọt vào trong đầu óc của cô.
Người đàn ông này muốn làm cái gì? Hẳn sẽ không…muốn làm gì đó ngay trong buồng thay đồ này chứ?
“Tranh Tranh. . . . . . Nhiều năm như vậy, rốt cuộc là em đã đi nơi nào. . . . . .”
Cung Quý Dương không khó để phát hiện ra sự mâu thuẫn và khẩn trương trong con người cô, mỉm cười nặng nề vê tay vào sợ vải, thân hình cao lớn ôm trọn lấy cô. Hơi thở mê người, thì thầm to nhỏ giống như người yêu khiến cho người khác cảm thấy mê muội.
Cô ấy có biết tám năm qua mình bị dày vò như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012586/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.