*Chó gấu: người nhát gan vô dụng
Mồ hôi trên trán Cung Quý Dương vừa được lau đi lại tiếp tục rơi xuống, một người luôn thích nhếch môi nở nụ cười quỷ dị bây giờ đã là một người hoàn toàn khác hẳn.
“Tử Tranh, chúng ta…..Qua bên kia!” Anh gian nan nâng tay lên, chỉ vào một thiết bị trò chơi ở cách đó không xa mà nói.
“Không, học trưởng Cung, thôi đi, không cần đâu, anh đã như vậy nếu tiếp tục sẽ rất nguy hiểm!”
Sầm Tử Tranh liều mạng lắc đầu, không biết vì sao, sau khi nhìn thấy bộ dạng này của Cung Quý Dương, trong lòng đau muốn chết.
“Quý Dương, cậu sẽ không muốn ở đây mà chết sớm đấy chứ, nhìn vẻ mặt của cậu không ổn chút nào!” Lăng Thiếu Đường cũng bị sắc mặt của Cung Quý Dương dọa cho sợ.
“Thật là kỳ lạ, từ nhỏ mình và Cung Quý Dương đã cùng nhau ở nơi huấn luyện đặc biệt, theo lý thuyết thì trình độ mạo hiểm của trò chơi này kém xa so với huấn luyện, làm sao có thể trở thành như vậy chứ?” Hoàng Phủ Ngạn Tước cảm thấy vô cùng kỳ quái.
“Này, Cung Quý Dương, cậu còn có thể kiên trì không? Đưa cậu trở về nha!” Lãnh Thiên Dục ở một bên lời ý mà ý nhiều, trong giọng nói lạnh lùng có sự quan tâm đối với bạn thân.
Cung Quý Dương cố gắng mà khoát tay áo, chuyện mất mặt lần này thật sự là lần đầu tiên mình gặp phải, nếu đã như vậy, anh cũng không sợ mất mặt thêm nữa.
“Không được, mình muốn chơi hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012570/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.