“Quý Dương….. Không cần đâu, chẳng lẽ em không ngoan sao? Như vậy đi, sau này anh nói như thế nào thì sẽ như thế ấy? Chỉ mong anh đừng bắt em rời đi có được không?” 
Cô gái sau khi xác định Cung Quý Dương không có nói đùa, lập tức cảm thấy sợ hãi, cơ thể đầy đặn không ngừng cọ sát về phía trước…… 
Đùa gì thế, người đàn ông này cô phải phí sức chín trâu hai hổ mới có thể quen được, làm sao có thể bị tiểu nha đầu trước mặt này đánh bại được chứ. 
Cung Quý Dương cau mày, trong mắt cũng không thể chịu nổi: “Ann, không phải cô không ngoan, mà…..đột nhiên tôi cảm thấy không còn hứng thú gì với cô!” 
Nói xong, anh tiện tay móc chi phiếu ra, sau khi ký lên tấm chi phiếu, đôi mắt lộ ra sự lạnh lùng: 
“Ngoan ngoãn, cầm số tiền này đi đi, nếu không…..có lẽ những thứ này cô cũng không có được đâu!” 
Giọng điệu của anh dường như thật nhẹ nhàng nhưng lại lộ ra sự uy hiếp. 
“Anh…….” 
Đương nhiên người phụ nữ không dám thể hiện sự tức giận, lúc sau, cô ta cầm lấy chi phiếu, hung hăng trừng mắt nhìn Sầm Tử Tranh, chạy ra khỏi cửa hàng. 
Mà lúc này, Sầm Tử Tranh sớm đã bình tĩnh lại, cô chỉ lạnh lùng ngồi ở sô-pha mà nhìn một màn kịch như vậy, vẻ mặt vô cảm. 
Sau khi đưởi được người phụ nữ đi, ánh mắt Cung Quý Dương dừng lại trên người Sầm Tử Tranh, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của cô giống như đang xem diễn kịch, trong mắt không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-tai-phiet-dang-ky-ket-hon-tre/3012534/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.