Sau khi về đến nhà, bọn nó chạy ngay vão nhà, bỏ lại Huyên Huyên phải tự đi cất xe một mình, sau khi cất xong, Huyên nổi trận lôi đình đi vào nhà, vứt cặp xuống rồi ném gối vào mặt 3 con bạn khốn nạn (Mị: hahaha, mị nói hơi quá ha)
- Chúng mày hay nhờ? Chúng mày dám bỏ tao à? Chúng mày thích chết rồi phải ko? Chúng mày tin tao băm chúng mày ra làm trăm mảnh ko? Bla...bla_ Huyên xổ ra một tràng làm bọn nó điếc tai
- Huyên Huyên xinh gái à, bọn tớ xin lỗi, Huyên Huyên bớt giận đi nha
- Phải đó, giận sẽ mau già lắm đó, nên Huyên Huyên xinh gái đừng giận
- Bọn tớ biết lỗi rồi mà, Huyên Huyên tiểu thư đừng chấp bọn tiểu nhân_ Huyên phũ phàng, tức giận nói
- Hôm nay ko có bữa ăn xế cho chúng mày
- Á, đừng làm vậy mà...ko có bữa ăn xế sao tao sống được hả trời???
- Phải đó, Huyên Huyên xinh gái, làm ơn đi, tha lỗi cho bọn tao đi, lần sau bọn tao sẽ chú ý hơn mà
- Ko nói nhiều...._ nói xong, nó quay mắt bỏ đi, để lại ba đứa kia khóc ròng rã
- Híc...bữa ăn xế của tui....
- Xế ơi...Đừng đi mà (khóc ngàn dòng sông)
- Hu...hu, xế ơi là xế, sao em nỡ bỏ chị mà đi? (Mị đã lược bỏ 9999 lời than của mấy bả)_ Chiều đến, tụi nó nằm xem TV, đang xem thì Hạ Anh tắt TV quay sang bảo với bọn nó
- Chán quá, đi chơi đi chúng mày....
- Uk...chán thiệt, đi chơi đi_ Lam Ngọc uể oải nói
- Còn tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-nam-than-va-tu-dai-my-nu-sieu-quay/96136/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.