1. 
Ngao Cận Thiết vừa dứt lời, thì đã nhún chân lao vút lên như một con nộ long, phá vỡ mái ngói lên trên nóc tiểu đình, bất kể Ân Thừa Phong có chuẩn bị xuống hay không. 
Ngao Cận Thiết vừa lên tới nơi, thì đã thấy kiếm quang lóe lên trước mắt. 
Năm mười hai tuổi Ngoa Cận Thiết đã làm tiểu dịch trong nha môn, hai mươi tám năm nay đã gặp không biết bao nhiêu nhân vật trong tam sơn ngũ nhạc ngũ hồ tứ hải, quá chiêu với đủ thứ binh khí, chính đạo cũng có bàng môn tà đạo cũng có, nhưng xưa nay y chưa từng nhìn thấy kiếm quang nào nhanh như vậy. 
Nếu không phải đạo kiếm quang này có tỳ vết, thì Ngao Cận Thiết đã không thể tránh nổi rồi. 
Tốc độ của đường kiếm này giống như tia lửa lóe lên từ hai viên đá lửa vậy, tự nhiên sinh mà cũng tự nhiên diệt trong cùng một sát na, đồng thời cũng tự nhiên hoàn thành nhiệm vụ của nó: đốt sáng hoặc giết người. Tỳ vết ở đây là người sử kiếm. 
Ân Thừa Phong đang mang nội thương cực nặng. 
Y bất ngờ bị tập kích, nhưng cũng kịp thời xuất kiếm, nhưng nóc đình đã bị Ngao Cận Thiết húc vỡ, cước bộ của y liền lảo đảo, lúc kiếm xuất ra thì người đã trầm xuống, lưỡi kiếm cũng lệch đi mấy phần. 
Cùng lúc ấy, Ngao Cận Thiết cũng kịp nghiêng đầu né tránh. 
Má bên trái của Ngao Cận Thiết có thêm một vệt máu nhỏ. 
Ân Thừa Phong rơi xuống, liền lướt người bay ra ngoài. 
Gạch đá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dai-danh-bo-dam-dinh-hoi/2857934/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.