Vừa đến đại môn của Sướng Du cung liền nghe thấy thanh âm đầy nộ khí chất vấn vì sao thái y vẫn chưa đến. 
“Khởi bẩm hoàng thượng.” Người cõng Vệ Linh Phong lớn tiếng bẩm cáo:”Thái y đến rồi!” 
Kẻ ấy cõng Vệ Linh Phong chạy trong thời gian một chén trà, một chút thở gấp cũng không có, nhưng người được cõng thì đầu óc vô cùng choáng váng. 
Sau khi được thả xuống, Vệ Linh Phong lau mồ hôi lạnh trên trán, mới run rẩy bước vào cung điện nguy nga tráng lệ. 
Dù cúi đầu khom lưng đi nhưng sắc vàng lộng lẫy bên trong vẫn làm hắn chói mắt. 
“Ngươi mau đến đây xem thử!”, vị cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng kia, ngữ khí lộ vẻ sốt ruột không thể kiềm nén:”Rốt cuộc hắn bị làm sao vậy?” 
Ở trong cung nhiều năm, nhưng những năm gần đây, Vệ Linh Phong đa phần phụ trách sao nấu dược vật và quản lý điển tịch ở Thái y viện, cơ bản không có có cơ hội tiếp cận quý nhân mà người người nịnh bợ, chứ đừng nói đến đế vương đứng trên vạn người. 
Chỉ là mới vừa hết choáng đầu, hắn vẫn chưa kịp khẩn trương, trong lúc cảm xúc dâng trào, bên tai truyền đến một trận ho khan cố gắng kiềm nén, lại nghe thấy mùi máu tanh nhàn nhạt tràn ngập trong không khí, khiến hắn nhíu mày. 
“Ta nói không sao mà.”, thanh âm lạnh lẽo truyền đến từ nam tử đang ở trên giường. 
“Chuyện gì thế này?”, hoàng đế khoác ngoại y đợi cả nửa buổi, chỉ thấy một lão đầu gần đất xa trời, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-da-ngo-ca-he-liet-bo-1-doc-tu-sau/2388068/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.