Editor:HamNguyet
Chỉ thấy tay tên khất cái buông khung cửa ra, lung lay đi đến chỗ Vương Tử, trên sàn gỗ sạch sẽ lưu lại một chuỗi dấu chân bùn đất, Tư Đồ Thiên Hữu ghét bỏ thối lui thật xa, nghĩ đến còn có mấy người không thể chọc ở đây, không lên tiếng.
Tên khất cái kia rốt cục đi đến trước mặt Vương Tử, bình tĩnh đứng yên, không nói lời nào, nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy trên gương mặt đầy bùn đất kia tràn ngập nghi hoặc, phảng phất như hắn đang bị sự tình gì đó làm cho bối rối thật sâu.
Vương Tử nâng mắt, nhìn đến một đôi hồng mâu trong sáng như hồng mã não, lúc này ánh mắt mang theo nghi hoặc nồng đậm.
"Ta...Xem...Không hiểu...Ngươi..." Thanh âm tên khất cái có chút khàn khàn vang lên.
"Phụt...Tiểu tử ngươi nói cái gì đó?" Vệ Tử Sở nhịn không được cười nói, thực sự cố lộng huyền hư a.
*(Cố lộng huyền hư:Cố làm ra vẻ cao siêu,thần bí)*
"Ta...Đi theo...Ngươi..." Tên khất cái không để ý đến Vệ Tử Sở, chỉ nhìn Vương Tử nói.
"Uy uy! Tiểu tử ngươi từ đâu tới? Vương Tử điện hạ nhà ta sẽ không thu lưu ngươi!" Vệ Tử Sở gặp tên khất cái không để ý tới người khác còn nói một câu như vậy, tiểu tử này lai lịch không rõ, lại cố tình nhập được vào mắt Vương Tử điện hạ, bằng không lần trước Vương Tử sẽ không xuất thủ cứu giúp, không chừng lúc này đây cũng sẽ đáp ứng rồi hắn thỉnh cầu a.
"Vì cái gì?" Vương Tử hỏi.
"Ta, nhưng...Có thể...Giúp ngươi..." Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cuc-thien-ha/3183928/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.