Editor:HamNguyet
Vương Tử cũng không biết hồn lực của nàng ở trình tự gì,nếu so sánh cùng tu sĩ bình thường,Vương Tử chỉ sợ xa xa vượt qua trị số bình thường,hôm nay mạo muội thu hồn phiên,nàng xác thực cần một mặt hồn phiên,ở một phương diện khác nàng cũng muốn biết hồn lực đánh giá lực ứng đối chính mình như thế nào.
Do nàng đánh giá thấp phẩm giai hồn phiên,thế nhưng lại suýt chút nữa
bị hồn phiên dẫn dắt thần thức!Người tu chân có hai tử huyệt lớn,luân hải đan điền cùng thức hải! Một khi thức hải cáo hoăng,tính mạng liền nguy hiểm!
*("luân hải" và "thức hải" khác nhau nha!
"Luân hải":là nơi chứa linh khí
"Thức hải":là nơi chứa thần thức)*
Chính mình đối với Tu Chân giới hiểu biết quá ít, luôn dựa theo ý nghĩ đi làm, lại sơ sót năng lực của mình,căn bản không phải do chính mình muốn làm gì thì làm!
*(hoăng:chết)*
Thời gian trong xích linh chậm hơn nhiều so với ngoại giới,đây cũng là nguyên nhân Vương Tử yên tâm ở trong xích linh thu phục hồn phiên,sau khi Vương Tử mất đi ý thức,nguyên tưởng rằng muốn tự hành khôi phục phải mất một thời gian ngắn, lại không biết trái tim Vương Tử hiện lên một trận vầng sáng đỏ như máu! Hồng quang nhanh chóng bao vây thân thể Vương Tử,thức hải trống rỗng dần khôi phục tràn đầy!
Màu lam nhạt điểm xuyến trong sương mù cũng không phải hơi nước ban đầu,mà tựa như từng giọt nước mưa lớn nhỏ khác nhau!Biết toàn bộ thần thức Vương Tử khôi phục, hồng quang mới dần dần rút đi cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cuc-thien-ha/3183864/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.