Editor:HamNguyet
Hoa Hạ lồng lộng, diện tích lãnh thổ mở mang, sơn xuyên hà nhạc, tiên lâm động phủ nhiều không kể xiết, nói đến quốc ra Đông Phương cổ xưa,từ thứ nhất xuất hiện trong đầu người nhất định là "Thần bí ", nàng giống một nữ tử ẩn trong thần vụ, mông lung, lại làm người ta hướng đến, vĩnh viễn không thể thu hết toàn cảnh này.
Tựa như góc Ngọc Tuyền sơn Hoa Hạ trước mắt, mặc dù Vương Tử chưa từng đi quá đỉnh núi này, Hoa Hạ thần kỳ giống như một bức hoạ thật dài cuộn tròn, chậm rãi ở trước mặt Vương Tử mở ra...
Vương Tử đi tới đỉnh Ngọc Tuyền sơn, đã thấy đến một phen kỳ cảnh, Vương Tử chưa bao giờ đến Hoa Hạ, đối với tình trạng Hoa Hạ chưa quen thuộc, huống chi trong thương sơn không người biết đến này.
Đã thấy trước mắt Vương Tử một hồ nước nằm tĩnh lặng,hồ nước có đường kính hơn hai trăm thước theo bán kính hình tròn, kỳ lạ chính là mặt hồ màu bạc, không sóng không gió lại tầng tầng vằn nước lăn tăn,dưới ánh sáng chiếu vào, mặt hồ nước trở lên cực kì chói mắt, trên khoảng không mặt hồ hơi nước bốc lên thật dày.
Cạnh hồ là vách đá hơn mười trượng,phía trên vách đá gắn đầy thanh thực, đứng phía trên vách đá,có cảm giác trên mặt một trận gió nhẹ ấm áp cùng hơi nước hỗn loạn mà đến,trận đại tuyết tàn sát bừa bãi đêm qua, ở trong này lại không để lại một chút dấu vết, cho đến hiện tại bông tuyết thưa thớt vẫn đang rơi xuống,phía trên mặt hồ khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cuc-thien-ha/3183770/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.